“Mọi
người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp
nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới,
bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật,
hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự
lựa chọn của mình” (Điều
19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc
biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982). (Everyone
shall have the right to freedom of expression; this right shall include
freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds,
regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the
form of art, or through any other media of his choice.)
|
D I Ễ N Đ À N
Điểm lại một chút về cái gọi là sự thành công của Đại hội X đảng cộng sản Việt Nam. Sự thành công này là việc thực hiện Chính sách ngoan cố muôn thuở của đảng cộng sản Việt Nam. Điều đó đã làm tan biến hết mọi hy vọng của hơn 80 triệu đồng bào Việt Nam đang ngày đêm mơ ưóc, sớm có được một cuộc sống tự do hơn. Đại hội đã đồng thanh nhất trí quyết bám vào chủ nghĩa tồi tệ nhất trong thời đại hôm nay: chủ nghĩa Mác-Lê. Đại hội đã triệu tập một lực lượng nòng cốt gồm 1178 đại biểu trên toàn Quốc về họp tại Hà Nội trong 8 ngày kể từ ngày 18-4-2006. Đây là Đại hội thường lệ mà cứ 5 năm, đảng lại tổ chức một lần, để thao thao bất tuyệt đọc báo cáo, hô hào trong 5 năm đảng nhà ta đạt được thành quả to lớn và tiến bộ của đảng, để khoe tài lãnh đạo của đảng với nhân dân và thế giới. Đại hội lần này được Bộ chính trị cộng sản chuẩn bị rất chu đáo như đã tổ chức thảo luận, góp ý trong hơn nửa năm trước khi khai mạc Đại hội. Chuyện thảo luận và góp ý xem ra cũng rất Dân chủ vì có nhiều tay hạng cừ, cấp cao trong đảng được phép bộc bạch nói nhiều về những chuyện li kì trong cái gọi là sự tha hóa của nội bộ đảng, cả những đề nghị cải tiến, đổi mới, dân chủ hoá đất nước vân vân. Chiêu bài đổi mới được tung chưởng một cách rầm rộ, không ngoài mục đích cò mồi để được thế giới ủng hộ, nhất là che mắt Hoa Kỳ, để ông kẻ thù không đội trời chung này, ban cho cái vé vào cửa WTO. Đại hội cũng được quảng cáo rùm beng bằng những tấm biển ngữ đỏ chói, treo đầy đường ở các thành phố, nhất là tại Hà Nội, đó là câu khẩu hiệu: “Trí Tuệ - Đổi MớI - Đoàn Kết...” Không ai chối cải được cái gọi là “Trí Tuệ” của những tay chóp bu đảng cộng sản Việt Nam, họ đã bày ra trò Dân chủ qua việc bầu bán để chọn người vào Ban chấp hành Trung ương đảng, vào Bộ chính trịnh như kết quả đã được công bố. Dĩ nhiên là chuyện bầu bán trong mấy ngày Đại hội cũng không thoát khỏi sự sắp xếp, chọn lựa của Trung Ương đảng theo lối Bộ chính trị chọn, đại biểu bầu, như kiểu đảng cử dân bầu suốt mấy chục năm qua mỗi khi có cuộc bầu cử từ Quốc hội đến các Hội đồng Nhân dân, Uỷ Ban Nhân dân tại các địa phương. Cụ thể qua việc toàn Đại biểu của Đại hội X đã chọn mặt gởi vàng với số phiếu bầu một trăm phần trăm, khi bầu Tổng Bí thư đảng vào nhiệm kỳ mới. Đây là kết quả cuộc “bầu bán theo định hướng xã hội chủ nghĩa” đúng với quy luật độc tài như Nông Đức Mạnh đã nói với báo chí. Hãy nghe Nông Đức Mạnh trả lời với báo chí những lời rất “Trí Tuệ” khi một nhà báo nọ hỏi vì sao ông ta được tín nhiệm lại, ông nói: “Tôi đang là Tổng Bí Thư, vẫn còn muốn giữ chức vị đó, nên mọi đảng viên đều hiểu ý tôi, đương nhiên phải tín nhiệm thôi”. Rõ ràng là Nông Đức Mạnh muốn, ai mà dám không bầu nhỉ? Nhà báo cũng đặt câu hỏi tiếp với Nông Đức Mạnh: “Thưa ông, ông có biết trước đây đồng chí Trương Tấn Sang có dính líu đến vụ Năm Cam không?” Nông đức Mạnh trả lời: “Dĩ nhiên phải biết chứ”. Nhà báo hỏi tiếp: “Xin ông cho biết, tại sao vẫn để Trương Tấn Sang nằm trong Bộ chính trị”. Ông Mạnh đã trả lời một cách quá “Trí Tuệ” rằng: “Đồng chí Sang là trưởng ban kinh tế Trung ương, thiếu đồng chí Sang thì Bộ chính trị sẽ không có người làm việc, ai cung cấp tiền cho đảng?” (sic). Người đứng đầu của đảng “Trí Tuệ” đã trả lời về những gì mà đảng đã thực hiện trong việc sắp đặt những nhân vật nòng cốt, để nắm quyền lãnh đạo đất nước, là một bằng chứng cụ thể về chính sách ngoan cố trong sự dối trá cố hữu của đảng. Sự trả lời một cách ngang ngược này phơi bày thái độ khinh khi, coi thường toàn Dân Việt Nam. Họ coi Dân như cỏ rác, họ cho rằng: chẳng người Dân nào biết gì ráo trọi, chỉ có đảng là những nhà “Trí Tuệ”, nên đảng muốn làm sao thì Dân chịu vậy, đảng muốn nói sao thì Dân phải nghe vậy, theo tiêu chí của đảng đã đề ra từ muôn thuở, bắt mọi người Dân phải luôn luôn: ”Nghe theo đảng, nói theo đài”. Nhìn trò hề về việc bày ra Đại hội X với bộ máy tuyên truyền rầm rộ, nào “Trí Tuệ, Đổi Mới, Đoàn Kết” thật đúng như Tờ Bán Nguyệt San Tự Do Dân Chủ số 3 phát hành trong Nước với bài viết dưới tựa đề : “Vở hài kịch đã hạ màn”. Ngay trong ngày thứ hai của Đại hội X, ông Phạm Thế Duyệt, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã khẳng định với báo chí rằng: “Ở Việt Nam không thể có chuyện đa nguyên, đa đảng. Đó là vấn đề nguyên tắc. Đây không phải là vì đảng cộng sản Việt Nam độc quyền (sic). Chẳng qua có một số người, họ nói theo cảm tính cá nhân của họ thôi...” Ông Tạ Xuân Đại, Phó trưởng Ban tổ chức Trung ương đảng cũng như các ông đại biểu Trương Đình Tuyển, Vũ Quốc Hùng cũng đều phát biểu trong các ngày Đại hội, với lời lẻ chú trọng vào trọng tâm cổ vũ cho quyền lực của đảng trong cái gọi là nguyên tắc tập trung Dân chủ của đảng. Qua đó, chứng tỏ đảng cộng sản Việt Nam luôn luôn tìm mọi cách để thực hiện kế hoạch dối trá trong phương cách lãnh đạo đất nước, và nhất quyết bám chủ nghĩa Mác Lê làm điểm tựa, để củng cố thế lực của những tay chóp bu, tức Bộ Chính Trị đảng. Nên nhớ rằng, đảng cộng sản Việt Nam hiện nay được tập hợp bởi một lực lượng khoảng trên dưới 3 triệu đảng viên, nhưng quyền lực và sức mạnh của đảng đều tập trung vào trong tay, chỉ vỏn vẹn gồm mười bốn tên đầu sỏ trong nhiệm kỳ mới này. Mười bốn tên đầu sỏ này, dùng quyền để khống chế toàn bộ lực lượng của đảng cũng như bóp nghẹt cả Dân tộc Việt Nam, đó là Bộ Chính trị đảng. Họ điều hành toàn bộ lực lượng công an, quân đội để đàn áp, khủng bố và khống chế toàn Dân Việt Nam. Sau Đại hội chưa đầy một tháng thì Nhà nước Việt cộng đã ra tay khủng bố dân lành như vụ: đàn áp dân nông ở Bình Phước một cách trắng trợn vào ngày 13 tháng 5, vụ phá trụ sở của Hội Thánh Tin lành Menonite tại Phường Bình Khánh, Quận 2 Sài Gòn vào ngày 22 tháng 5, nơi Mục sư Nguyễn Hồng Quan cư ngụ. Hành động ngang ngược này như để hăm dọa Dân chúng, thị uy cũng như muốn răn đe phong trào Dân chủ đang nở rộ trong Nuớc. Tôi
có xem cả hai đoạn Video được đưa lên Net về việc Nhà nước Việt cộng
khủng bố Dân lành trong tháng 5 vừa qua: thứ
nhất là cuộc khủng bố, đàn áp người dân nghèo khổ ở vùng quê thuộc
tỉnh Bình Phước, thứ hai
là cuộc khủng bố, phá trụ sở Hội thánh Tin lành ở Quận 2 Sài Gòn. Vụ phá trụ sở Hội Thánh Tin lành tại Quận 2 Sài Gòn. Đây là một hành động khủng bố hết sức dã man và coi thường cả dư luận thế giới, vì vụ việc nằm ngay tại Sài Gòn chứ không phải nơi xa xôi hẻo lánh. Sáng 22 tháng 5, Nhà nước Việt cộng Quận 2, Sài Gòn đã điều động một lực lượng khoảng 50 người gồm công an, dân phòng, nhân viên Uỷ Ban, đội quản lý đô thị đến đập phá trụ sở Hội thánh Tin lành do Mục sư Nguyễn Hồng Quang quản lý. Xem đoạn Video, tôi nghe tiếng nói của Mục Sư Nguyễn Hồng Quang phản đối những người đến đập phá trụ sở cũng là nhà ở của gia đình Mục Sư Quang: “Mấy ông không tôn trọng luật pháp - không thi hành đúng luật pháp - tôi có giấy phép xây cất- mấy ông dùng quyền gì đến đập phá nhà cửa của dân - mấy ông dùng luật rừng à...” Trước sự phản đối của gia đình Mục sư Quang, họ vẫn đập phá trụ sở và dùng sức mạnh bắt 11 thành viên của Hội thánh Tin lành có mặt tại hiện trường, trong đó có Mục sư Nguyễn Hồng Quang và Mục sư Phạm Ngọc Thạch. Đúng vậy, chỉ có bọn người lợi dụng quyền uy, dùng luật rừng mới xử lý một cách ngang ngược bằng hành động đập phá nhà của dân, phá nơi thờ phụng, nơi tín ngưởng của dân mà không cần một văn bản nào cả. Trước sức mạnh của bạo quyền, than ôi người dân sống sao đây ? Tóm lại, từ kết quả của Đại hội X, chẳng còn gì để hô hào “Đổi Mới” vì bọn chóp bu vẫn ngoan cố, quyết bám vào chủ nghĩa Mác-Lê để nắm quyền thống trị nhân dân Việt Nam. Từ chính sách độc tài, đảng trị, bọn chóp bu đã để mặc bọn cường hào ác bá từng điạ phương, đàn áp, bóc lột, cướp đất, phá nhà của Dân qua vài vụ khủng bố điển hình vừa nêu. Qua việc xác quyết rất minh bạch của những nhà tranh đấu trong Nước về phương cách đấu tranh để giành quyền tự do dân chủ cho Dân tộc Việt Nam là làm cho “Thể chế chính trị Việt Nam hiện nay phải bị thay thế triệt để, chứ không phải được đổi mới, thay thế từng phần”. Đó là mục tiêu cao nhất được ghi trong bản “Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt nam 2006”. Bởi vậy, người Việt hải ngoại hãy ủng hộ cuộc đấu tranh trong Nước dưới ngọn cờ Tự Do Dân Chủ do Khối 8406 chủ xướng.Hiện nay, Khối đã liên kết được một số lớn nguời dân trong nước đủ mọi thành phần , khắp mọi miền đất Nước tham gia cuộc đấu tranh đầy thử thách này. Khối đã làm công tác vận động quần chúng, phá tan sự sợ hãi qua tờ báo Tự To Ngôn Luận phát hành trong nước. Khối cũng đã có Ban Đại diện Lâm thời, gồm những đại diện từ Hà Nội, Thái Bình, Sài Gòn, Huế. Điểm son trong thời đại chúng ta hôm nay là cuộc đấu tranh không vũ khí, của những nhà tranh đấu với bạo quyền, đang diễn ra trên đất nước Việt Nam do cộng sản nắm quyền thống trị. Trận chiến không vũ khí của những nhà tranh đấu, với mục tiêu dẹp tan bạo quyền, hầu mang lại ấm no hạnh phúc cho Dân tộc Việt Nam là trận chiến mà các nhà tranh đấu tin vào nguyên lý Chính Nghĩa Sẽ Thắng. Nguyễn An Quý www.TDNgonLuan.com hoan nghênh ý kiến đóng góp của qúy vị độc giả. Xin email về: tdngonluan@yahoo.com hay type vào hộp Ý Kiến/Comment Box ở dưới đây và nhấn vào nút "Submit" để gởi đi. Trân trọng: Ý
KIẾN ĐỘC GIẢ: |