Ngày
24-08-2009 vừa qua, chị ruột của linh mục Nguyễn Văn Lý là bà Nguyễn
Thị Hiểu
và một cháu trai gọi linh mục bằng cậu ruột đã đến trại giam Ba Sao,
Nam Hà thăm cha. Đây là cuộc thăm viếng sớm hơn thường lệ, vì lẽ ra
phải là đầu tháng lẻ.
Linh mục Lý xuất hiện, chân đi hơi cà nhắc nhưng sắc mặt vẫn bình
thường, trong bộ đồ tù sọc dưa mà ngài luôn cảm thấy khó chịu. Sau
khi hỏi thăm gia đình bè bạn, cha nói ngay về tình hình sức khỏe bản
thân, vốn đang bị cao huyết áp (xin
xem lại bản tin ngày 13-07-2009). Vị tù nhân lương tâm cho
bà chị biết nhiều điều mà trong chuyến thăm ngày 09-07, cha chưa nói:
“Hôm 13-05, đang đi lui đi tới trong căn phòng biệt giam chật hẹp,
em tự nhiên thấy máu chảy đầy sàn nhà. Nhìn kỹ thì thấy máu xuất ra
từ phần hạ thể, từ bàng quang. Toàn là máu bầm. Em kêu y tá bác sĩ.
Họ liền tới xức thuốc và cho uống thuốc cầm máu. Vết thương nay đã
lành. Ngày 25-05, em lại bị té trong phòng, lủng một lỗ nhỏ phía sau
đầu. Trại cũng lại cho uống thuốc. Hôm 12-07, ba ngày sau chuyến thăm
của gia đình, tự nhiên em cảm thấy tay phải và chân phải bị cứng đờ,
không cử động được. Trại cũng cho uống thuốc chứ không chích. Thấy
chuyện bất thường, ngày 14-7, em đã viết một lá thư, yêu cầu gia đình
thăm đầu tháng 08. Vì tay không cử động bình thường, thành ra chữ
viết rất nguệch ngoạc. Thấy chẳng có hồi âm, nên ngày 03-08 em viết
thêm một lá thư nữa để gia đình biết. Lần này thì chữ viết đẹp hơn,
vì phải cố gắng nhiều. Nay thì sức khỏe tạm ổn” (xin xem hình
chụp bức thư bên dưới).
Bà Hiểu trả lời: “Lá thư ngày 14-07 của cậu, gia đình không nhận được.
Còn lá thư viết ngày 03-08 thì mới nhận hôm 22-08. Trước đó, ngày
15-08, cháu Quyên (gọi cha Lý bằng chú, đi tu dòng Đức Bà Đi Viếng
tại Huế) khi gặp cha Nguyễn Hữu Giải tại La Vang thì đã được cha cho
biết sức khỏe của cậu không ổn và cha đã nhận được tin cấp báo này
từ Hà Nội”
Linh mục Lý đáp: “Em mong từ nay được thăm nuôi hàng tháng để kịp
thời thông báo về sức khỏe. Chị không đủ sức thì nhờ mấy đứa cháu.
Rồi còn Tòa Tổng giám mục Huế nữa, vốn có trách nhiệm chính về em”.
Đoạn cha Lý quay sang nói về chuyện khác: “Thời gian gần đây, em có
yêu cầu trại để cho em có quyền chia sẻ đồ ăn thuốc uống cho các tù
nhân nghèo khổ. Ban đầu trại không cho. Sau đó em tranh đấu: Nếu không
cho phép tôi san sẻ thì những món quà gia đình gởi, tôi sẽ không nhận
nữa, gởi trả lui hết. Là linh mục, tôi không có thể hưởng một mình
được. Lương tâm của tôi không cho phép. Rất nhiều anh em tù nhân túng
thiếu thức ăn thuốc uống trong trại này, tôi phải chia sẻ cho họ.
Nay thì trại đã bằng lòng! Vậy xin gia đình ráng gởi ra đều đặn, để
em có thể giúp cho những bạn tù không ai thăm nuôi giúp đỡ. Họ rất
tội nghiệp. Nhà tù CS ra sao thì Chị biết rồi!”
Quay sang viên trung tá công an tên Nam, người đặc trách “quản lý”
mình từ bao năm nay, cha Lý nói một cách thẳng thừng: “Các ông giết
Đức cha Nguyễn Kim Điền là sai rồi, lộn rồi! Phải giết Nguyễn Văn
Lý này mới đúng! Tôi nay như người bị bệnh Sida (Aids), hết thuốc
chữa rồi. Các ông bắt tôi kiểm điểm 3 tháng một lần để mong tôi thay
đổi tư tưởng! Có gì mà kiểm điểm, mà thay đổi chứ! Tôi kiểm điểm các
ông, kiểm điểm nhà nước này thì có. Bao nhiêu điều sai lầm và tội
ác, các ông đang phạm ở Tây Nguyên, ở Thái Hà, ở Tam Tòa... Ngày nào
ra khỏi đây, tôi sẽ tới những chỗ đó để hỗ trợ đồng bào, để tố cáo
và phản đối tội ác của nhà cầm quyền Cộng sản…”
Kết thúc cuộc nói chuyện dài hai giờ (ở đây chúng tôi chỉ tóm tắt),
bà Hiểu đã để lại cho ông trung tá Nam ba số điện thoại: một của Tòa
TGM Huế, một của gia đình ở Quảng Biên, một của cô em họ tại Thừa
Thiên, với lời dặn: “Em tôi có chuyện gì thì xin ông báo tin ngay
để gia đình và Tòa Giám mục ra gấp. Cha Lý mà chết trong tù thì mấy
ông chịu trách nhiệm đó!” Cha Lý cũng xin cho mình 3 số điện thoại
ấy, phòng khi ra tù thì có thể liên lạc ngay được.
Trở về Huế, bà Hiểu và người cháu sáng ngày 27-08 lại đến Tòa TGM
Huế, nơi bà đã ghé qua chiều ngày 23-08 để lấy bộ sách kinh cho cha
Lý nơi linh mục Quản lý Nhà Chung. Bà mong gặp Đức TGM Nguyễn Như
Thể để thông báo tình hình. Linh mục Quản lý cho biết Đức TGM đi vắng
nên bà hãy đến gặp Đức Giám mục Phụ tá Lê Văn Hồng. Gặp ĐGM Phụ tá,
bà Hiểu thẳng thắn nêu ra hai điểm: “1- Xin Tòa TGM Huế yêu cầu nhà
cầm quyền CS không được biệt giam cha Lý nữa. Việc biệt giam là một
hình phạt kỷ luật trong nhà tù. Với tình trạng sức khỏe hiện tại,
nếu tiếp tục bị biệt giam, cha Lý có thể lâm cơn nguy tử mà không
ai biết, không ai cứu kịp. 2- Tòa TGM có trách nhiệm chính đối với
cha Lý, con cái của Giáo phận Huế. Gia đình đi thăm là chỉ vì lý do
máu mủ thôi! Với lại gia đình ở quá xa, không thể mỗi tháng đi thăm
nuôi một lần. Đức Cha biết rồi đó, Ủy hội Tự do Tôn giáo quốc tế Hoa
Kỳ, trong chuyến thăm cha Lý ngày 13-05-2009, đã chê rằng gia đình
đi thăm nuôi cha Lý 2 tháng một lần là quá ít. Trong khi đó Tòa TGM
mỗi năm chỉ thăm cha Lý một lần duy nhất”!?!
Đức Giám mục Phụ tá lắng nghe, ghi nhận ý kiến. Ta hãy chờ xem!
Bà Hiểu cũng cho biết là khi trở về nhà, bà sẽ làm đơn yêu cầu trại
giam không được biệt giam linh mục Nguyễn Văn Lý nữa. Ta cũng hãy
chờ xem!
Xin Đồng bào và Thân hữu quốc tế tiếp tục quan tâm theo dõi, thông
báo và cầu nguyện cho sức khỏe của vị tù nhân lương tâm, biểu tượng
đấu tranh bất khuất cho Dân chủ Nhân quyền và Tự do tôn giáo tại VN.
Nhóm Phóng viên FNA Khối 8406 tường trình theo lời kể
của bà Nguyễn Thị Hiểu. Huế ngày 28-08-2009, lúc
15g30