“Mọi
người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp
nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới,
bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật,
hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự
lựa chọn của mình”
(Điều
19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc
biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982).
(Everyone
shall have the right to freedom of expression; this right shall include
freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds,
regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the
form of art, or through any other media of his choice.)
|
T À I L I Ệ U
Kính
gởi: Đồng
kính gởi: Kính
thưa Quý Cha, Quý Thầy cùng Quý Anh Chị Em giáo dân. 1- Chúng con hoàn toàn nhất trí với Cha Bề Trên về lá thư gởi Đức Tổng Giám Mục Hà Nội và Cha Bề Trên Giám Tỉnh DCCT Việt Nam đề ngày 17-07-2008, trong đó Cha viết: “Giáo xứ Thái Hà phản đối quyết định thu hồi và sử dụng khu nhà đất của Nhà Thờ [đã bị các Công ty Điện lực Hà Nội, Công ty Vật tư Vận tải Xi măng và Công ty May Chiến Thắng chiếm dụng] để xây dựng công trình công cộng, vì như vậy là chối bỏ quyền quản lý, sử dụng hợp pháp của Giáo Xứ. Giáo xứ cũng phản đối dự án mở con đường phía sau khu đất, vì như vậy vừa lấy mất đất Nhà Thờ, vừa phá vỡ bầu khí thánh thiêng và thu hẹp không gian Nhà Thờ và tu viện, ảnh hưởng đến sinh hoạt tôn giáo của hàng nghìn người”. Chúng con cũng tán thành Đơn khiếu nại Cha gởi tới Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam ngày 19-08-2008 để yêu cầu trao lại quyền sử dụng đất cho Dòng Chúa Cứu Thế - Giáo xứ Thái Hà. Trong Đơn khiếu nại đó, Cha đã vạch trần việc nhà cầm quyền bóp méo sự thật và chà đạp lẽ phải bằng những văn bản mâu thuẫn, những lý luận quàng xiên, những áp đặt ngang ngược. Chúng con cực lực phản đối Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội và quận Đống Đa cùng các cơ quan liên hệ đã dùng nhiều cách thức mờ ám, trắng trợn, hung hãn để dọa nạt toàn thể Dòng Chúa Cứu Thế và Giáo xứ Thái Hà hầu áp đặt ý muốn phi lý và thực hiện ý đồ cướp đất của họ. Điều đó cho thấy nhà cầm quyền CSVN chỉ muốn dùng mưu mô và bạo lực đối phó với nhân dân để bao che và hợp thức hóa những hành vi bất công, phi pháp, vô đạo của đảng viên cán bộ. 2- Chúng con hoàn toàn nhất trí với Cha Bề Trên và Quý Cha Quý Thầy về Đơn khiếu nại gởi tới Nhà cầm quyền lẫn các cơ quan truyền thông Cộng sản Việt Nam cũng vào ngày 19-08-2008 để phản đối chuyện báo chí xuyên tạc sự thật tại Nhà thờ Thái Hà. Xin được đồng ý với Quý Cha rằng : “Những lời nói [trên truyền hình, báo chí Nhà nước] là sự vu cáo, nhục mạ đối với hàng ngũ tu sỹ, danh dự công dân và giáo dân giáo xứ Thái Hà nói riêng, toàn thể cộng đồng Công giáo nói chung. Chúng tôi yêu cầu các cơ quan làm rõ vấn đề này, cung cấp đầy đủ chứng cứ về những việc đã được báo đài nêu trên trong thời gian sớm nhất. Sự vu cáo bỉ ổi nói trên chẳng lừa mỵ được ai, lại càng làm mất lòng tin của người Công giáo cũng như không Công giáo vào hệ thống chính trị hiện nay, là đi ngược lại đường lối đoàn kết, tôn trọng lẫn nhau và tôn trọng phẩm giá con người trong một xã hội pháp quyền mà Nhà nước đang kêu gọi xây dựng”. Chúng con cực lực phản đối hệ thống truyền thông đại chúng của nhà cầm quyền trên toàn quốc -dưới sự lèo lái của đảng CS- đã tung một chiến dịch tổng lực nhằm xuyên tạc sự thật cách trắng trợn, vu khống thóa mạ các nạn nhân bị cướp đất cách đê hèn, bênh vực hành vi sai trái của những kẻ cầm quyền cách ngang ngược, coi thường và đầu độc công luận cách vô liêm sỉ, bằng những thông tin bịa đặt, lập luận ngụy biện, gán ghép vô bằng cớ, dạy đời kiểu lố bịch. Chúng con nhất trí với việc Quý Cha và Quý Giáo xứ kiện các cơ quan thông tin công cụ này ra tòa án, để chấm dứt cảnh đảng độc quyền chân lý và báo đài là cái loa của đảng! 3- Chúng con hoàn toàn nhất trí với Cha Bề Trên về Báo cáo mục vụ và Kiến nghị gởi Đức Tổng Giám Mục Hà Nội và Cha Bề Trên Giám Tỉnh DCCT Việt Nam đề ngày 25-07-2008, trong đó Cha đã đi từ vụ việc cướp đất Thái Hà sang vụ việc cướp đất của dân oan và của các cộng đoàn tôn giáo khắp cả Việt Nam. Từ đó Cha đã nêu vấn đề Giáo hội cần áp dụng thực sự giáo huấn xã hội của mình trong thực trạng bất công bạo ngược tung hoành, thế lực đồng tiền thống trị trên đất nước hôm nay. Chúng con vui mừng vì Cha đã đề xuất ý kiến Hội đồng Giám mục Việt Nam cần thành lập Ủy ban Công lý Hòa bình và đưa ra một chương trình hành động cho hòa bình công lý như Toà Thánh, nhiều Giáo phận và Dòng tu trên thế giới đã có từ lâu. Đây cũng là điều chúng con đã đề nghị trong Thỉnh nguyện thư thứ bảy gởi Hội đồng Giám mục Việt Nam nhân Đại hội thường niên của các ngài ngày 8-10-2007. Hy vọng rằng trong Đại hội thường niên sắp tới (khoảng cuối tháng 9 đầu tháng 10), Hội đồng GMVN sẽ thực hiện lời đề nghị hợp tình hợp lý và bức thiết này. Đúng thế, vụ việc đất đai Giáo xứ Thái Hà bị cướp là một trong hàng triệu vụ việc cướp đất của nhân dân tại Việt Nam kể từ khi có chế độ Cộng sản. Đây là hậu quả của một nguyên tắc và một chủ trương hết sức bất công, phi lý, vô nhân đạo là nhà nước (thật ra là đảng CS) quản lý (thật ra là sở hữu) mọi công thổ công điền, mọi tài nguyên quốc gia và có quyền tước mọi đất đai của nhân dân (tập thể lẫn cá nhân) mà không cần bồi hoàn hay chỉ đền bù với giá rẻ mạt (như thực tế cho thấy), trong mục đích bảo vệ chế độ, giữ vững quyền lực và gia tăng lợi lộc cho đảng, cụ thể là cho các đảng viên từ cao xuống thấp, từ trung ương tới địa phương. Thành ra việc đòi đất cho Giáo oan không thể tách lìa với việc đòi đất cho Dân oan, và Giáo hội cần phải nhập cuộc. 4- Chúng con cũng vui mừng khi hay biết 7 linh mục và 1 tu sĩ thuộc Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà đã ký tên (với số thứ tự 57 và 75-81) vào Thư ngỏ gửi Nhân dân Trung Quốc viết ngày 30-07-2008 về việc nhà cầm quyền Trung Quốc xâm phạm chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam qua việc chiếm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Bức thư đó “kịch liệt phản đối mọi hành vi xâm lấn lãnh thổ, xúc phạm danh dự, thân thể người dân Việt Nam trên biển Đông quanh phạm vi hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa; mọi tuyên bố xâm phạm hay đe dọa chủ quyền vùng lãnh hải, lãnh địa thuộc chủ quyền của Việt Nam; mọi hành vi sử dụng hay đe dọa sử dụng bạo lực đối với mọi vấn đề mâu thuẫn”. Đồng thời bức thư đề nghị “Nhân dân Trung Quốc kêu gọi chính quyền Trung Quốc thực hiện nghiêm túc Hiệp ước thân thiện và hợp tác với ASEAN (TAC) và Qui tắc ứng xử biển Đông (DOC) và mọi cam kết hữu nghị với Việt Nam; kêu gọi chính quyền Trung Quốc giữ nguyên hiện trạng đối với các tranh chấp lãnh thổ hiện nay với Việt Nam và nhanh chóng đưa vấn đề ra các tổ chức phân xử quốc tế để giải quyết”. Thái độ dấn thân của Quý Cha cùng với Đồng bào như thế cho thấy việc đòi lại đất đai cho Giáo hội không thể tách lìa với việc đòi lại đất đai cho Tổ quốc vốn đã mất vào tay ngoại bang từng phần kể từ năm 1974 cho tới nay. Đây cũng là tấm gương nhắc nhở cho mọi Kitô hữu Việt Nam (Giám mục, Linh mục, Tu sĩ, Giáo dân) bổn phận song hành với Đồng bào, thao thức với vận Nước, chung lo với Tổ quốc để thực sự “sống trong lòng Dân tộc” (Thư Chung 1980). Kính
thưa Quý Cha, Quý Thầy, Quý Anh Chị Em Thái Hà thân yêu, Bởi lẽ chế độ này đang từng ngày tước đoạt tài nguyên quốc gia, cướp bóc tài sản dân chúng, dâng nhượng nguồn lợi của đất nước cho ngoại bang. Bởi lẽ chế độ này đang từng ngày tìm cách biến nhân sự của bộ máy công quyền thành những viên chức tham lam và gian dối, biến lực lượng bảo vệ an ninh thành những tay sai mù quáng và tàn bạo, biến hệ thống truyền thông đại chúng thành những bồi bút mê muội và vô tâm, biến các tổ chức quốc doanh trong Mặt trận thành những nô bộc ngu trung và vô liêm sỉ. Bởi lẽ chế độ này đã và đang dùng bạo lực hành chánh, bạo lực vũ khí lẫn một nền giáo dục ngu dân để tiêu diệt phản ứng lành mạnh của con người trước gian dối và bất công, để triệt tiêu mối hiệp thông, tình đoàn kết trong sự thật và lẽ phải của các cộng đồng, đặc biệt cộng đồng tôn giáo. Bao lâu còn chế độ xấu xa đó thì Tổ quốc, Nhân dân và Giáo hội còn gánh chịu những thiệt hại khôn lường trên phương diện kinh tế, chính trị, xã hội, môi trường, luân lý, tâm linh…. và nguy cơ mất nước vào tay Trung Cộng là chuyện rất có thể. Nguyện xin Thiên Chúa, qua lời chuyển cầu của Mẹ Hằng Cứu Giúp, ban xuống cho Quý Cha, Quý Thầy và Quý Anh Chị Em nhiều ơn khôn ngoan và can đảm, hòa ái và kiên trì. Viết tại Việt Nam ngày 29-08-2008, lễ thánh Gioan Tẩy giả bị trảm quyết.
******************************************************************
Xin
mời tất cả các Linh mục, Tu sĩ và mọi Giáo dân trong lẫn ngoài nước
tham gia Chiến dịch hiệp thông với Giáo xứ Thái Hà cùng chúng con. Xin
ghi tên thánh, tên họ, bậc sống, nghề nghiệp, thành phố, quốc gia.
......................................................... Xin gởi lại
Kính gởi: Đồng
kính gởi: Kính thưa Quý Đức Cha, Quý Cha, Quý Tu sĩ cùng Quý Anh Chị Em giáo dân. Chúng con ký tên dưới đây là đại diện cho một nhóm linh mục nguyện sống theo tinh thần Đức Cố Tổng Giám mục tử đạo Philipphê Nguyễn Kim Điền, gọi tắt là nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền, vốn đã dấn thân cùng với dân tộc tranh đấu cho tự do tôn giáo và dân chủ nhân quyền từ đầu năm 2001 đến nay, xin có đôi lời gởi đến toàn thể Quý vị: 1- Trước hết, chúng con chân thành hiệp thông với Đức Tổng Giám mục cùng toàn thể Dân Chúa tại Tổng Giáo phận Hà Nội, đặc biệt tại Giáo xứ Chánh tòa, Giáo xứ Thái Hà và Giáo xứ Hà Đông. Chúng con hoan nghênh việc Đức Tổng Giám mục đã gởi văn thư ngày 15-12-2007 cho nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam để dứt khoát đòi lại đất đai cơ sở của Tòa Khâm sứ vốn là tài sản lâu đời và chính đáng của Tổng Giáo phận Hà Nội. Chúng con hoàn toàn nhất trí với việc cộng đoàn Tổng Giáo phận bày tỏ thái độ đồng lòng với vị Chủ chăn qua việc đặt lại tượng Đức Mẹ trong sân tòa Khâm sứ, lấy chữ ký giáo dân 5 tỉnh thành thuộc Giáo phận và kiên trì cầu nguyện trước tòa Khâm sứ cho đến khi đạt được mục đích. Chúng con cũng hoàn toàn nhất trí với Cha Quản xứ và giáo dân Giáo xứ Thái Hà lẫn Giáo xứ Hà Đông trong việc bày tỏ sự phản kháng hành vi xâm chiếm tài sản Giáo xứ bằng cách liên tục cầu nguyện, đặt tượng và dựng lều quanh khu vực bị cưỡng đoạt. Đây là thái độ phản ứng, cung cách đấu tranh đầy tinh thần Kitô giáo. Cùng với Tổng Giáo phận, cụ thể với Tòa Tổng Giám mục và Cha Chánh xứ Thái Hà, chúng con hoàn toàn phản đối văn thư ngày 11-01-2008 của Ủy Ban Nhân Nhân Dân thành phố Hà Nội. Không ai được quyền ngăn cấm, hăm dọa, vu khống “vi phạm pháp luật, lợi dụng tín ngưỡng” đối với các Kitô hữu tụ tập cầu nguyện cách trật tự, ôn hòa tại nơi đang bị chiếm đoạt bất công để nói lên quyết tâm đòi lại công lý cho mình. Không ai được quyền biện hộ, bao che cho những cá nhân, tập thể, tổ chức cướp giật đất đai của người khác. Chúng con xin hiệp lòng với Đức Giám mục Giáo phận Đà Lạt, Chủ tịch Hội đồng Giám mục VN, các Đức Giám mục Giáo phận Ban Mê Thuột, Lạng Sơn, Thái Bình cùng mọi tín hữu trong Giáo phận của các ngài; chúng con xin hiệp lòng với toàn bộ Dòng Chúa Cứu Thế và nhiều cộng đồng lẫn cơ quan Công giáo VN khắp năm châu đã mau mắn hiệp thông với Tổng Giáo phận Hà Nội, với 3 Giáo xứ Chánh tòa, Thái Hà và Hà Đông bằng cầu nguyện, gởi thư, mở chiến dịch vận động chính khách quốc tế… Đây là tấm gương đáng được toàn thể hàng Giám mục, Linh mục, Tu sĩ, Giáo dân Việt Nam trong và ngoài nước noi theo, trong tinh thần Hiệp thông Hội thánh. 2- Tuy nhiên, chúng con cũng buồn lòng phân ưu khi biết tin các Chủ chăn Tổng Giáo phận Hà Nội và Giáo xứ Thái Hà đã khiếu kiện nhà cầm quyền về chuyện đất đai từ hơn 10 năm qua nhưng vẫn không thấy một hồi âm đáp trả hay thiện chí giải quyết. Chúng con cũng buồn lòng khi thấy hành động đi không mà xem ra lại về không của Đức Cha Chủ tịch Hội đồng Giám mục VN đã lặn lội từ Đà Lạt ra Hà Nội để gặp giới lãnh đạo chính trị cao cấp; khi đọc những lời tâm sự đầy ão não của Đức Giám mục Giáo phận Thái Bình qua hai bài viết “Niềm vui chưa qua, nỗi buồn đã tới!” và “Bước đầu Hòa giải... đã sớm thất bại”, trong đó Đức Cha không thấy lóe lên hy vọng về việc giải quyết chẳng những các cơ sở đất đai to lớn mà còn vô số các đất đai cơ sở nhỏ của Giáo hội VN. Chúng con cũng buồn lòng khi biết Cha Bề trên Dòng Chúa Cứu Thế và một số linh mục trong Dòng tại Giáo xứ Thái Hà vẫn bi quan, chán nản vì chỉ sợ mình có thiện chí tuân giữ các điều kiện nhưng về phía bên kia thì sẽ lợi dụng để làm tới, như họ đã từng làm. Chúng con hết sức cảm phục Quý Đức Cha và Quý Cha đã luôn nhẹ nhàng kiến nghị, thành tâm đối thoại và kiên nhẫn đợi chờ, dù vấn đề luôn cấp bách và dù thái độ của nhà cầm quyền và những kẻ chiếm đoạt luôn thiếu thiện chí. Cùng với tất cả mọi người, chúng con công phẫn trước việc nhà cầm quyền CSVN đã có những hành vi vô luật như dùng lực lượng công an đông đảo bao vây, hăm dọa, đàn áp những người cầu nguyện, như ghi hình, quay phim, phỏng vấn giả, dựng hiện trường giả để lèo lái dư luận theo một hướng khác, như bao che cho những người xâm chiếm tiếp tục xây dựng hay biến dạng hiện trường trên những mảnh đất và cơ sở đang tranh chấp. Chúng con công phẫn trước việc Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội đã ra văn thư số 273 ngày 11-01-2007 với giọng điệu kẻ cả, ban ơn, với lời lẽ hăm dọa, trù dập, với lập luận thóa mạ, vu khống hết sức vô lý, phi pháp và thiếu văn hóa nữa. Chúng con công phẫn trước lời tuyên bố ngang ngược của ông Trưởng ban Tôn giáo chính phủ cho rằng chẳng có chuyện “trả lại hay không trả lại”, bởi vì theo ...Luật thì đất đai thuộc sở hữu toàn dân do Nhà nước quản lý, nên nhà nước sẽ từ từ “xem xét” Giáo Hội “có nhu cầu” bao nhiêu, thế nào thì sẽ “giải quyết” và “ban cho” mà thôi !?! Những sự kiện, hành động và thái độ đôi bên như vừa nói nằm trong một vấn đề lớn của xã hội Việt Nam hiện thời là vấn đề đất đai. Từ hơn nửa thế kỷ nay, biết bao cơ sở, cửa nhà, đất đai, tài sản của tư nhân lẫn các tập thể, trong đó có tập thể tôn giáo, đã bị nhà cầm quyền Cộng sản VN cưỡng chiếm tịch thu theo một nguyên tắc cai trị hết sức vô lý và tàn bạo: thu tóm vào tay đảng CS mọi quyền lợi và giá trị vật chất lẫn tinh thần của toàn xã hội để bảo đảm sự phục tòng của nhân dân, sự trường trị của đảng CS và sự vĩnh tồn của chế độ. Từ khi đất nước tiến vào kinh tế thị trường, hội nhập thương mãi thế giới, thì việc cướp đất của hàng triệu nông dân, thị dân và của mọi tôn giáo lớn nhỏ dưới chiêu bài “quy hoạch xã hội” “phát triển đất nước” càng gia tăng. Thực chất là để làm giàu cho giới tư bản trắng nước ngoài và giới tư bản đỏ nội địa, tức các đảng viên, cán bộ CS cao cấp cùng thân nhân bằng hữu của họ. Thành ra đây không phải là vấn đề bất ổn dân sinh, bất công địa phương, nhưng là một vấn đề chính trị lớn lao và cơ bản, phát xuất từ chính bản chất độc tài và toàn trị của chế độ CS. Chuyện đất đai nhà cửa của Giáo hội và của người dân (mà hàng triệu đang bị đẩy ra đường) chỉ có thể giải quyết rốt ráo và trọn vẹn khi chế độ độc tài, độc đảng và toàn trị này bị xóa sổ trên đất nước mà thôi. 3- Việc các Giáo hội và các Giáo phận đòi đất cho đạo, việc các thị dân và nông dân đòi đất cho nhà không thể không gợi nhớ việc toàn dân và xã hội đòi đất cho nước đang bị mất vào tay Trung Quốc do sự đồng lõa của nhà cầm quyền Cộng sản VN. Như Quý Đức Cha, Quý Cha, Quý Tu sĩ và Anh Chị Em đều biết, kể từ tháng 12 năm rồi và tháng 01 năm nay, đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước đã rúng động vì việc Trung Quốc đã chính thức biến hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam (cùng với quần đảo Trung Sa) thành huyện Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam của họ. Biến cố này đã khơi lại và vạch trần cả một quá trình dâng đất dâng biển cho Bắc triều Đại Hán của chính đảng Cộng sản VN qua công hàm bán nước ngày 14-09-1958, qua hai hiệp định Việt Trung về biên giới năm 1999 và về lãnh hải năm 2000, khiến cho đất nước mất đi gần 1000 km trên đất (trong đó có ải Nam quan và thác Bản Giốc), hơn 10.000 km trên vịnh Bắc bộ và nay là hai quần đảo Hoàng Trường Sa vốn rất quan trọng về an ninh lãnh thổ, an ninh kinh tế và an ninh lương thực. Nguy cơ đất Việt mất đi, dân Nam bị đồng hóa và Tổ quốc biến thành một Tây Tạng thứ hai là chuyện gần kề! Suốt mấy tuần lễ vừa qua, đã có nhiều cuộc biểu tình trong nước của nhiều giới đồng bào nhưng đều bị nhà cầm quyền ngăn cản, cấm đoán hay đàn áp thô bạo; đã có nhiều tuyên cáo lên án Cộng sản Trung quốc cướp nước và Cộng sản Việt Nam bán nước của không ít cá nhân và tập thể đạo đời nhưng đều bị các cơ quan truyền thông quốc nội im lặng không đăng tải (đang lúc tại hải ngoại thì đồng bào biểu tình, hội thảo… phản kháng cách sôi sục). Đây cũng là nằm trong bản chất và đường lối của một chính đảng chỉ biết giữ quyền lực và quyền lợi cho mình, bất chấp sự tồn vong của đất nước, sự an vui hạnh phúc của toàn dân và sự phát triển chân chính của mọi tập thể dân sự và tôn giáo trong xã hội. Chúng con nghĩ rằng lấy lại việc đất cho nhà, đất cho đạo và đất cho nước là ba bổn phận đi liền với nhau và ba giới đòi đất cần hỗ trợ và phối hợp với nhau. Nước mất thì nhà tan và đạo diệt !!! Trong tâm tình mến yêu Mẹ Giáo hội và kính trọng Quý Đức Cha và Quý Cha là lãnh đạo dân Chúa, cũng như trong tâm tình mến yêu Mẹ Tổ quốc và kính trọng Nhân dân là chủ nhân đích thực của Đất nước mà chúng con viết lên Thư hiệp thông này. Nguyện xin Thiên Chúa, qua lời chuyển cầu của các thánh nhân tử đạo và các anh hùng tử sĩ, xuống cho Quý Đức Cha và Quý Cha nhiều ơn khôn ngoan và can đảm. Làm tại Việt Nam ngày 19-01-2008, kỷ niệm 34 năm Tổ quốc mất quần đảo Hoàng Sa và tưởng nhớ 58 chiến sĩ Hải quân Việt Nam Cộng Hòa vị quốc vong thân trong lòng biển cả.
|