“Mọi
người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp
nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới,
bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật,
hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự
lựa chọn của mình” (Điều
19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc
biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982). (Everyone
shall have the right to freedom of expression; this right shall include
freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds,
regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the
form of art, or through any other media of his choice.)
|
T
À I L I Ệ U
1-
ĐCV hiện đang đăng lời
minh định của ông sau khi nhóm PTDC của Bs Nguyễn Xuân Ngãi tung
ra một bản tuyên ngôn khác, do ông Trần Khuê soạn thảo, ký ngày 14.4.2006.
Theo ông, đây có phải là âm mưu nhập nhằng “đánh lận con
đen” của nhà nước CS VN không ?
Lm NVL : Chúng ta không vội kết luận về ai, về tổ chức nào khi chưa có đủ chứng cớ. Nhưng quả thật hành động của Gs Trần Khuê kéo theo hành động của Bs Nguyễn Xuân Ngãi ngày 14 & 15-4 vừa rồi là rất tai hại cho chính Phong trào và bản thân các Ông ấy. Vì sau việc đó, dư luận trong và ngoài Nước hoàn toàn bất lợi cho các Ông nầy. Còn việc Nhà nước CSVN chi phối thế nào về bản ‘tuyên ngôn’ không đáng mong đợi đó thì chúng tôi chưa thể kết luận được. Nhưng chắc chắn một điều là CSVN rất vui mừng vì bản văn gọi là ‘‘tuyên ngôn” ấy đã như một lời động viên tiếp sức đang khi đảng CSVN quá túng bấn. 2- Bản tuyên ngôn mới này liệu có làm ảnh hưởng xấu tới bản Tuyên Ngôn ra ngày 8.4.2006 với 118 chữ ký ban đầu không ? Lm NVL : Tôi nghĩ lúc đầu cũng có làm cho Đồng bào trong và ngoài Nước hoang mang chút ít, vì lần đầu tiên, từ năm 1954, có một Nhóm qui tụ được hàng trăm Nhà đấu tranh trực diện công khai, mà mới chỉ 1 tuần sau đã có dấu hiệu xẻ lẻ. Nhưng sau vài ngày, bình tĩnh lại, Đồng bào sẽ thấy vui hơn, vì trong một cuộc chiến muôn vàn khó khăn, các chiến sĩ dân chủ hòa bình chân chính đích thật vẫn vững vàng trong trận tuyến, thì Tuyên ngôn của nhóm 118 ngày 08-4-2006, vốn đã được dư luận trong và ngoài Nước nhiệt tình ủng hộ, sẽ lại càng được đánh giá cao và quý mến hơn nữa mà thôi. 3- Các ông có biện pháp gì để đối phó không nếu như nhà nước CS tiếp tục dùng chiêu bài tung ra hàng loạt tuyên ngôn để làm ‘‘loạn tuyên ngôn”, giảm giá trị của bản Tuyên Ngôn ngày 8.4.2006 ? Lm NVL : Trong quá trình biên soạn Tuyên ngôn của nhóm 118, vì phải thông tin hội ý nhau rất xa xôi, nên công việc bị tiết lộ, dẫn đến việc Kỹ sư Đỗ Nam Hải bị bắt, máy tính cá nhân bị tịch thu lần 1 và bị niêm phong lần 2. Do đó, chúng tôi đã tiên liệu chuyện ‘‘loạn tuyên ngôn” nầy ; trong thời gian chúng tôi đang biên soạn, chúng tôi đã biết 1 Vị Tiến sĩ ở Hà Nội đang soạn một ‘‘tuyên ngôn” và Giáo sư Trần Khuê ở Sài Gòn cũng đang ráo riết hoàn thành một ‘‘tuyên ngôn” khác. Chính vì thế, một mặt chúng tôi phải tìm mọi cách công bố Tuyên ngôn của nhóm 118 thật nhanh mà vẫn đạt mục tiêu, một mặt chúng tôi phải minh định vấn đề ‘‘loạn tuyên ngôn” để vô hiệu hóa và ngăn chặn nó. Còn giá trị thật của Tuyên Ngôn ngày 08-4-2006 thì chúng tôi tin rằng tâm huyết của chúng tôi và mục đích rất trong sáng và cao đẹp của Tuyên ngôn nầy sẽ được Đồng bào ngay chính trong và ngoài Nước nhận ra và được lịch sử thừa nhận. Chúng tôi không e ngại các ‘‘tuyên ngôn lá cải” làm giảm Tuyên Ngôn Chân Chính của Nhóm 118 được. Tự nội dung của chúng cũng xác định được giá trị của chúng rất cách xa nhau. Một đàng làm vì Dân, vì Nước. Một đàng làm vì thủ đoạn, hoặc động cơ thấp hèn, hoặc theo đơn chỉ thị đặt hàng, may ra thì cũng chỉ vì tham vọng mù quáng lầm lạc nào đó mà thôi. Nhóm 118 thật vàng đâu sợ gì lửa. 4- Ông đã từng vài lần vào tù, hình như nhà nước CSCN đã không thành công trong việc thay tư đổi tư tưởng của ông ? Lm NVL : Tôi là một đầy tớ của Chúa, tôi không làm việc gì cho riêng tôi. Tôi chỉ làm việc do Chúa soi dẫn và sắp đặt. Kể cả khi cần phải hy sinh chính danh dự của riêng tôi, tôi cũng cầu nguyện thật nhiều để chỉ biết hy sinh trong sự soi dẫn của Chúa. Do đó, tôi luôn chủ động trong việc ở tù. Mỗi lần, ngay khi bị bắt, ngồi trên xe bắt tôi, tôi đều cầu nguyện trao phó nhiệm vụ / nhiệm sở lại cho Chúa và hăng hái nhận nhiệm sở mới là trại giam. Bị xô vào phòng giam, tôi luôn quỳ xuống hôn nền đất phòng giam và xin ơn Chúa phù giúp để đủ sức thi hành nhiệm vụ mới tại trại giam và tức khắc coi trại giam là giáo xứ mà tôi phải chăm sóc do Chúa trực tiếp bổ nhiệm. Các Công an bắt tôi, giam tôi, thẩm vấn tôi và anh em tù nhân đều là đối tượng tôi phải chăm sóc và giới thiệu Chúa cho họ. Vì vậy, người tôi tớ của Chúa phải khiêm tốn dựa vào sức mạnh của Chúa để luôn chủ động quyết tâm lấy thiện chí, tình thương và sự cương trực chân thành để cải tạo đầu óc đảng CSVN và nhà cầm quyền CSVN, chứ không bao giờ lo sợ hay để họ cải tạo tâm trí mình cả. Làm sao một bạo quyền lại có thể cải tạo một tôi tớ đích thật của Chúa được, nếu người ấy luôn tin cậy vào Chúa ? 5- Ông có cho rằng ông sẽ gặp rắc rối vì đã ký tên vào ‘‘Lời kêu gọi cho Quyền Thành lập và Hoạt động đảng phái VN năm 2006” và ‘‘Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho VN ngày 8.4.2006” không ? Lm NVL : Tất cả các biện pháp nhà cầm quyền CSVN nghĩ hết cách để áp dụng cho chúng tôi thì chúng tôi đã chủ động nghĩ đến trước rồi : cắt điện thoại, cắt điện thư, quản chế, triệu tập, bị tịch thu máy tính / tài liệu, bắt, xử án, tù dài hạn, tù chung thân... chúng tôi luôn sẵn sàng đón nhận tất cả trong tâm tình cảm tạ Thiên Chúa rằng nhờ đó, Cộng đồng Quốc tế, Đồng bào VN trong và ngoài Nước và chính chúng tôi lại có cớ để lợi dụng các rắc rối đó mà đấu tranh tiếp. Mỗi lần tôi ở tù, xét theo một khía cạnh, tôi cũng rất mừng, vì nhờ đó tôi làm được một số việc mà ở ngoài tôi không thể làm được, tôi gặp được các nhân viên CS mà tôi có nhiệm vụ chinh phục. Nhờ đó mà Quốc tế sẽ gây áp lực mạnh hơn trên CSVN ; cuộc đấu tranh của toàn Dân sẽ tăng cường độ. Đúng ra, mỗi lần CSVN bắt một nhà đấu tranh bất bạo động là rơi vào kế hoạch của nhà đấu tranh đó, vì mỗi lần như vậy nhà đấu tranh ấy luôn mạnh hơn lên, còn CSVN thì luôn yếu thêm. Bắt tôi thì quá dễ, nhưng thả tôi thì quá khó và xử án tôi thì lại càng rất khó. Chỉ cần giữ im lặng trước tòa để chứng tỏ mình vô tội đối chiếu với công pháp quốc tế, tức khắc danh dự nền tư pháp XHCNVN rơi xuống tận đáy bùn nhơ. May mắn được qua đời trong tù thì thật là đại phước cho Giáo hội, Dân tộc tôi và bản thân tôi. Tất nhiên CSVN sợ nhất điều đó, không bao giờ dám để xảy ra. Chúng tôi đã tạo được ‘‘thế” quốc tế, nay chỉ còn xây dựng thêm ‘‘lực” nữa là thắng. Ngày đó không xa. 6- Là một Linh mục đáng ra ông nên dành toàn bộ thời gian để chăm sóc phần hồn cho giáo dân của mình tại sao ông lại quan tâm quá tới chính trị như vậy ? Lm NVL : Thật ra, tận thâm tâm và bản chất, cả 6 Tôn giáo tại VN không có Tôn giáo nào thích CSVN tồn tại cả, nhưng làm cho sự mong muôn nầy trở thành hiện thực thì mỗi Tu sĩ, Giáo sĩ lại chọn phương cách khác nhau mà thôi. Phần tôi, tôi cho rằng chiến đấu cho sự thật, lẽ phải, công bằng, tình thương, tự do... cách công khai trực diện chính là cách hay nhất để lo phần hồn cho giáo dân. Bởi vì trong một môi trường gian dối, bất công, hận thù, nô lệ, sợ hãi,... thì người tín đồ không thể hiên ngang và tự do sống Phúc Âm, Đạo pháp và phục vụ Đồng bào mình được. Họ sẽ phải sống gượng ép trong lương tâm và lương tri rất nhiều điều. Chiến đấu để giải thoát Đồng bào mình khỏi dối trá, hận thù, nô lệ, bất công,... là một cách, nếu không muốn nói là cách tốt nhất để phát huy Tôn giáo và hoằng hoá Đạo pháp. Làm chính trị chân chính, chứ không phải tà trị là một cách truyền giáo hữu hiệu nhất, miễn là chính trị cao đẹp, chứ không dùng thủ đoạn thường tình. Từ thế kỷ thứ 4 trước công nguyên, triết gia Platon, Hy Lạp, đã cho rằng chỉ có triết gia đạo đức mới là có thể làm những nhà chính trị đúng nghĩa mà thôi. Gần đây Cựu Thủ tướng Lý Quang Diệu Singapore cũng chủ trương như thế. 7- Ông có nghĩ rằng giữa tôn giáo và chính trị nên có những ranh giới không ? Lm NVL : Phải có, và nên có : - Tôn giáo chỉ dùng các biện pháp tu đức để hướng dẫn con người tìm về Chân, Thiện, Mỹ và Thượng Đế. Tôn giáo chỉ kêu mời con người, và không xâm hại đến tự do của bất cứ người nào hết. Nếu cần phải giới hạn ít nhiều tự do của Tín đồ, thì chỉ là kêu gọi họ tự nguyện để kiện toàn đức bác ái của nhau và cho nhau mà thôi. - Còn chính trị chân chính dùng các biện pháp hành chánh, ngoại giao, kinh tế, an ninh, quân sự,... cũng để đạt mục đích trên. Chính trị, ngoài kêu mời còn phải biết tổ chức, quản lý, không chế để bảo đảm công bằng cho quyền lợi và tự do của người khác. - Nhưng trong một hoàn cảnh mà Đồng bào và Tín đồ bị mất tự do, chìm ngập trong sợ hãi và dối trá mà Tôn giáo cứ muốn truyền giáo thì chỉ là ảo tưởng, vì không còn điều kiện cơ bản để truyền giáo và phát triển lành mạnh nữa. Truyền giáo trong tình trạng nô lê như vậy thì không thể hiên ngang để loan truyền Sự Thật, Lẽ Phải ; khó chinh phục Đồng bào và càng không thể chinh phục nhà cầm quyền là đối tượng lẽ ra Tôn giáo cũng phải nhắm để chinh phục, có khi phải chinh phục trước tiên. Chính vì vậy, giúp giải thoát Đồng bào khỏi các thứ nô lệ của sợ hãi, hận thù, gian trá,... chính là phục vụ Đạo pháp cách tốt và cần thiết nhất, ngay cho cả những ai đang đàn áp mình. 8- Giáo Hoàng Jonh Paul II và Nhà Thờ ở Ba lan đã đóng một vai trò tích cực trong việc lật đổ chế độ CS, đem lại tự do dân chủ cho Nước này. Nhưng Ba Lan là Nước có hơn 90% dân số theo đạo Thiên chúa, VN con số này khiêm tốn hơn rất nhiều. Vậy ông đánh giá như thế nào về vai trò của Nhà Thờ tại VN trong công cuộc dân chủ hóa Đất nước ? Lm NVL : Ở VN, không có Tôn giáo nào ảnh hưởng quyết định trên toàn Đất nước được, nhưng nếu 6 Tôn giáo lớn biết liên kết lại với nhau thì không một thể chế độc tài nào tồn tại nổi cả. Hiện nay, các nhà Dân chủ dân sự chưa đủ điều kiện thuận lợi để tổ chức các phong trào và đoàn thể quần chúng vì gặp quá nhiều hạn chế từ đi lại, tiếp xúc đến thông tin liên lạc. Trong hoàn cảnh đặc biệt của VN, 6 Tôn giáo lớn của VN là chỗ dựa rất vững vàng và đáng tin cậy cho Dân chúng và cho cả các nhà Dân chủ dân sự hướng dẫn cho công nhân, nông dân, sinh viên, học sinh, doanh nhân tự thành lập dần dần các cơ cấu cơ sở như công đoàn, hội đoàn,... chứ không thể đợi nhà cầm quyền CSVN cho phép, vì các Tôn giáo có điều kiện thuận lợi để tiếp cận đủ mọi thành phần quần chúng. Nhưng các Tôn giáo không nên lạm quyền mà kéo dài vai trò tiên phong nầy mà phải biết rút lui thật sớm khi xã hội dân sự bắt đầu hình thành khung dân chủ đa nguyên đa đảng đầu tiên. Cũng chính vì một số nhà Dân chủ e ngại các Tôn giáo sẽ đóng vai trò quốc sư, nên không muốn dựa vào sức mạnh các Tôn giáo ở VN là điều rất đáng tiếc và sai lầm, vì khi e ngại như vậy, các nhà Dân chủ nầy trở nên cô độc lạc lõng, cứ loay hoay lúng túng không sao tiếp cận và tổ chức được quần chúng nghèo đông đúc. Lẽ ra các nhà Dân chủ nên khôn ngoan tìm sự hỗ trợ bước đầu của 6 Tôn giáo lớn ở VN, phải biết chọn Chức sắc Tôn giáo nào vô tư hỗ trợ mình và sẵn sàng rút lui khi nền Dân chủ đa đảng chớm thành hình. Tôn giáo không nên và không được đóng vai trò quốc sư, vì đây là điều tối kỵ trong nền chính trị hiện đại. Chính tôi cũng đang chuẩn bị để rút lui trong thời gian tới, vì VN sắp có đa đảng thực sự rồi. Còn để có nền dân chủ chân chính bền vững thì phải nâng cao nhận thức Dân chúng thêm một thời gian lâu dài nữa. 9- Có những ý kiến cho rằng, tình hình tự do tôn giáo trong thời gian qua đã được cải thiện đáng kể ở VN. Ông đánh giá như thế nào ? Lm NVL : Vấn đề nầy tôi đã có hàng chục bài viết và mấy chục lần trả lời phỏng vấn đài báo hải ngoại. Ở đây tôi chỉ xin trả lời vắn tắt : Đứng trước một hình ảnh quá xấu về Tự do Tôn giáo, CSVN không thể không nới ra đôi chút, nhưng đó chỉ là vài hiện tượng hời hợt bên ngoài thôi. Ai chỉ căn cứ trên vài hiện tượng hời hợt bên ngoài đó, thì cũng quá ngây thơ hời hợt. Cốt lõi vấn đề tại vài chỗ nầy : - Toàn bộ Đồng bào, các Tín đồ và mọi Chức sắc cả 6 Tôn giáo ở VN đều bị đàn áp trong lương tâm và trên tâm trí là phải chấp nhận học Mác-xít không phải chỉ như một môn học để cho biết mà là gượng ép cho đó là chân lý. Vậy bao lâu còn chương trình dạy và học CNCS, CNXH, lịch sử ĐCSVN, thơ & tư tưởng HCM nơi các trường tiểu học, trung học, đại học, thiền viện, tu viện, chủng viện thì chưa thể có Tự do Tôn giáo được. Đây là sự đàn áp sâu thẳm nhất vì đàn áp đến tận lương tâm và lương tri của toàn Dân. - Các Tín đồ ở vùng xa hẻo lánh vần còn muôn vàn khó khăn trong việc theo Đạo, sống Đạo và truyền Đạo vì quốc tế đâu có đến các nơi đó mà thu thập chứng cứ được ; thậm chí có nơi các Tín đồ còn bị đàn áp rất thô bạo trắng trợn như Tin Lành, Phật giáo Hòa Hảo Thuần Tuý,.... - Giáo hội nào muốn độc lập trong tổ chức, tự do trong sinh hoạt thì chắc chắn bị đàn áp cách nầy cách khác tuỳ theo sáng kiến của bạo quyển ở đó. - Bao lâu CSVN còn khống chế số chủng sinh vào các đại chủng viện, chưa hoàn trả lại đất đai cơ sở của các Tôn giáo và chưa cho các Tôn giáo mở trường, làm bệnh viện, ra báo, lập nhà xuất bản, có chương trình truyền thanh, truyền hình,.... riêng thì chưa thể nói CSVN thật lòng cho các Tôn giáo tự do sinh hoạt được. Thiếu các điều đó mà cứ nói đến tự do tôn giáo thì chỉ như nói đùa châm biếm trào phúng cho vui, tô vẽ kiểu ngoại giao không nên có. Tôi luôn làm động tác một người đang bị bóp cổ, lè lưỡi ra và cố la lên : “Xin cám ơn bác, cám ơn đảng ! Ôi tự do... quá ! Tự do...quá...quá... quá...!!!” với Nhân viên CSVN thăm gặp hoặc thẩm vấn tôi. Mỗi lần như thế, họ đều cúi đầu tái mặt và không thể trả lời tôi được. Hình vẽ nầy sẽ có trên Bán nguyệt san Tự Do Ngôn Luận số 2 sắp phát hành. 10- Đã có những đề nghị Mỹ bỏ tên Việt Nam ra khỏi danh sách các nước cần quan tâm đặc biêt về tự do tôn giáo. Ông có bình luận gì không ? Lm NVL : Tôi luôn chân tình thẳng thắn trình bày với Chính phủ Mỹ và các Nghị sĩ, Dân biểu Mỹ thăm gặp tôi rằng : Chính phủ Mỹ gây áp lực trên CSVN không kiên trì và cương quyết đủ, nên hiệu quả rất thấp. Phe tài phiệt thích nóng lòng buôn bán với một thị trường béo bở như Trung Quốc và Việt Nam luôn thắng thế trên phe nhân quyền đạo đức trong Quốc hội và Chính phủ Mỹ. Nếu Mỹ đưa tên VN ra khỏi CPC thì việc nỗ lực đưa VN vào CPC trở nên như trò đùa, tốn công sức bao năm vô ích. Vừa mới áp lực được tí chút chưa hiệu quả gì rõ rệt, lại nóng lòng làm ăn buôn bán ngay, thì thà Mỹ đừng dương cao ngọn cờ nhân quyền dân chủ lên làm chi. Chỉ làm cho quốc tế cười và thất vọng. Làm khơi khơi nhợt nhạt như thế thì Trung Quốc và VN luôn biết cái thóp của Mỹ nên không sợ, họ chỉ cần lì lợm thêm chút ít là Mỹ mất kiên nhẫn vội nhượng bộ ngay thôi. Tôi không tin cậy gì ở triết lý ngoại giao kém hiệu quả của các nhà tài phiệt Mỹ cả. Nhưng tôi luôn biết ơn và tin cậy các Chính khách Mỹ luôn quan tâm đến Đạo đức, Nhân quyền cho VN. Tiếc rằng họ không đông trong Quốc hội và Chính phủ Mỹ. Tôi tin cậy Nghị viện Châu Âu, Quốc hội và chính phủ Châu Âu, Australia, Canada,... hơn. Chúng ta nên rút được các bài học quá khứ rất đắt giá để tìm sự hỗ trợ đáng tin cậy ở những nơi đó hơn, trừ ra khi Mỹ thay đổi được tận nền tảng triết lý ngoại giao của mình để chúng ta yên tâm tin cậy được. Tôi là nhà tu hành không thích dùng ngôn ngữ khéo léo của ngoại giao, nên xin thưa thật lòng như thế để may ra hữu ich cho Dân tộc chúng ta hơn. Xin cảm ơn Quý Vị, Đồng bào đã vui lòng phỏng vấn, nghe và đọc. Xin kính chào. ĐCV : Xin chúc ông mạnh khỏe và bình an. Cám ơn ông đã trả lời phỏng vấn của ĐCV. www.TDNgonLuan.com hoan nghênh ý kiến đóng góp của qúy vị độc giả. Xin email về: tdngonluan@yahoo.com hay type vào hộp Ý Kiến/Comment Box ở dưới đây và nhấn vào nút "Submit" để gởi đi. Trân trọng: Ý
KIẾN ĐỘC GIẢ: |