“Mọi
người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp
nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới,
bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật,
hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự
lựa chọn của mình”
(Điều
19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc
biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982).
(Everyone
shall have the right to freedom of expression; this right shall include
freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds,
regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the
form of art, or through any other media of his choice.)
|
T À I L I Ệ U Khối
8406 Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ Cho Việt Nam 2006 Kỷ niệm 9 tháng thành lập
Việt Nam, ngày 08 tháng 01 năm 2007 Kính
thưa toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước, 1. Bầu cử dưới chế độ độc đảng luôn chỉ là hình thức giả tạo nhằm hợp pháp hóa việc cai trị độc tôn của Nhà cầm quyền. Hơn 60 năm qua, Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) đã thủ đoạn mượn danh Quốc hội và Hội đồng Nhân dân bù nhìn các cấp để thống trị Đất nước mang tính dân chủ giả tạo. Đa số Quốc dân Việt Nam đã nhận thức rất rõ điều này, nhưng hơn 60 năm qua, do sợ hãi và chưa tìm được đường lối và phương pháp đấu tranh, nên đành im lặng và nhắm mắt trước những thủ đoạn của ĐCSVN trong các cuộc bầu cử giả dối này. Thậm chí người Dân trong các cuộc bầu cử này không cần biết và cũng chẳng quan tâm đến việc phải bầu ứng cử viên nào. Toàn Dân đều thấy cuối cùng điều gì xảy ra với những thùng phiếu sau đó thì không cử tri nào biết được, ngoài các quan lớn của Tập đoàn ĐCSVN. Và người Dân nào có biết cũng không ai dám nói ra. Còn những Đại biểu nào đương nhiên sẽ “bị đắc cử” thì hầu như ai cũng đã biết trước cả rồi. 2. Mặc dù Nhà cầm quyền CSVN luôn rêu rao rằng bầu cử và ứng cử Quốc hội là nghĩa vụ và quyền lợi hết sức quan trọng và chính đáng của mọi Công dân, nhằm chọn ra những đại biểu thay mặt mình tại cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất và duy nhất có quyền lập hiến và lập pháp... thực hiện quyền giám sát tối cao đối với toàn bộ hoạt động của Nhà nước” (trích Điều 83, Hiến pháp năm 1992 của Nước CHXHCNVN). Thế nhưng điều 4 Hiến pháp ấy lại xác định : “đảng Cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, Nhân dân lao động và của cả Dân tộc, theo chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và Xã hội”. Rõ ràng hai điều 4 và 83 nầy mâu thuẫn nhau trong cùng một Hiến pháp. 3. Trong thực tế, từ năm 1945 đến năm 2002, 11 lần bầu cử Quốc hội do ĐCSVN độc diễn đều áp dụng nguyên tắc “đảng cử dân bầu”, nghĩa là những ứng viên được đưa ra cho Dân bầu đều là đảng viên CS hoặc đã được ĐCS chọn. Vì vậy, khi “bị đắc cử”, họ không phải là những Đại biểu của Dân (Dân biểu) mà là đại diện của ĐCS (đảng biểu), chỉ làm kẻ thừa hành của ĐCS (thường rất đáng hổ thẹn) thay vì làm Đại diện vinh quang của Dân. Do đó, Quốc hội Việt Nam đã luôn là công cụ của ĐCSVN, không phải là Tổ chức có Quyền Lập pháp độc lập và “Cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất”. 4. Cũng trong thực tế, hơn 60 năm qua, dưới chế độ Cộng sản, việc đi bầu đã luôn là điều bó buộc gượng ép đối với mọi người Dân Việt, bằng các hình thức đe dọa, cưỡng chế, buộc các thân nhân bỏ phiếu thay, đặc biệt là các thủ đoạn trừng phạt rất độc đoán vô lý đối với những ai khước từ bỏ phiếu, vì tận lương tri và lương tâm, họ thấy rằng nghĩa vụ cao cả và quyền lợi cơ bản đó đã bị ĐCSVN làm biến chất và lạm dụng để duy trì và củng cố ách độc tài của đảng. 5. Điều 4 của Hiến pháp và những thực tế nêu trên đã làm vô nghĩa và vô hiệu điều 6, điều 7 và điều 146 của Hiến pháp : “Nhân dân sử dụng quyền lực Nhà nước thông qua Quốc hội và Hội đồng Nhân dân là những cơ quan đại diện cho ý chí và nguyện vọng của Nhân dân, do Nhân dân bầu ra và chịu trách nhiệm trước Nhân dân.... Việc bầu cử đại biểu Quốc hội và đại biểu Hội đồng Nhân dân tiến hành theo nguyên tắc phổ thông, bình đẳng, trực tiếp và bỏ phiếu kín… Mọi văn bản pháp luật khác phải phù hợp với Hiến pháp”. Như thế, tận bản chất, ngay từ khi được ban hành, Hiến pháp năm 1992 của Nước CHXHCNVN là một Hiến pháp đã TỰ VI HIẾN vì đã tự mâu thuẫn rồi. 6. Thực trạng bầu cử Quốc hội tại Việt Nam cho tới nay đã không đem đến một nền Pháp chế công minh, một nền Dân chủ đúng nghĩa, một nền Tự do đích thực cho Tổ quốc, đã không tạo ra những Đại biểu chỉ một lòng thực thi ý muốn của Dân, chỉ chịu hoàn toàn trách nhiệm trước Dân và chỉ dựa vào sức mạnh, niềm kính trọng, lòng tin yêu của Dân để hành xử, để tạo ra Pháp luật. Bởi thế Việt Nam vẫn đầy dẫy dối trá, tệ nạn, bất công, cường quyền, suy đồi, tụt hậu, mất hết các Quyền tự do rất cơ bản như Tự do Ngôn luận, Tự do Báo chí, Tự do Tôn giáo, Tự do Ứng cử và Bầu cử,…và không thể vươn tới tầm cao phát triển Nhân sinh Nhân quyền như mọi Quốc gia Dân chủ Văn minh.
1. Chúng tôi quyết liệt lặp lại yêu cầu ĐCSVN, vì một nền Dân chủ và Văn minh chân chính của Tổ quốc, hãy để Quốc hội bù nhìn đương quyền xóa bỏ điều 4 của Hiến pháp năm 1992, nguồn gốc mọi quốc nhục và quốc nạn thê thảm hiện thời của Đất nước. 2. Chúng tôi đã nhiều lần yêu cầu Nhà nước Việt Nam phải tổ chức cuộc bầu cử Quốc hội năm 2007 theo nguyên tắc Đa đảng, Tự do Ứng cử, Tự do Bầu cử như tại các Nước văn minh, có Quốc tế giám sát công khai minh bạch. Nhưng thực tế, cho đến nay chưa thấy Nhà cầm quyền CSVN chuẩn bị gì để ban hành các Đạo luật, Pháp lệnh phù hợp, tạo điều kiện cho các đảng phái dân chủ phi cộng sản và các ứng cử viên độc lập tham gia ứng cử công bằng. Nền Dân chủ Đa đảng vẫn chưa có dấu hiệu và điều kiện xuất hiện, không thể hi vọng có Tự do Bầu cử, Tự do Ứng cử thực sự, vẫn chỉ như 11 lần Bầu cử Quốc hội dân chủ giả tạo trước đây. Do đó, chúng tôi khẩn cấp đẩy mạnh hơn Cao trào kêu gọi toàn thể Đồng bào trong Nước thuộc mọi giới, mọi ngành nghề, mọi chức vụ, mọi tầng lớp đang thao thức về Dân chủ và Văn minh cho Tổ quốc :
3. Phẩm giá con người và ý thức công dân không cho phép chúng ta tham gia công việc gian trá và miễn cưỡng mãi như thế. Việc tẩy chay bầu cử độc đảng này chính là hành vi cơ bản nhất và hữu hiệu nhất giúp tạo áp lực cần thiết để Quê hương Việt Nam sớm có cuộc bầu cử Quốc hội Đa đảng công bằng văn minh đích thật, chấm dứt ách độc tài toàn trị nặng nề của ĐCSVN lên cả Dân tộc, khai mở một tương lai tươi sáng hơn cho Tổ quốc Việt Nam giữa cộng đồng Dân chủ Quốc tế. Mục tiêu chính yếu của việc tẩy chay không phải là để làm cho Quốc hội bù nhìn 2007 do ĐCSVN độc diễn không thành hình, nhưng là làm cho Quốc hội bù nhìn ấy dù thành hình thì cũng đã bị đánh vào tử huyệt rồi. Vì chỉ cần khoảng 50% cử tri sợ hãi đến phòng phiếu, thì Nhà cầm quyền CSVN vẫn rêu rao là cuộc Bầu cử Quốc hội ấy đã “thành công rực rỡ”. Đi bầu hay không là quyền của của mỗi Công dân, không một bạo quyền nào được phép đe dọa, cưỡng bức, nhưng tại Việt Nam hiện nay, cử tri cả Nước chưa thể đủ can đảm vượt qua được các áp lực quá nặng nề để hiên ngang không đến các phòng phiếu của Nhà cầm quyền độc tài CSVN, do đa số người Dân vẫn còn quá sợ là sẽ bị trù dập và bị trả đũa một cách đê tiện : riêng chỉ nguyên Sổ Hộ khẩu thôi người Dân cũng đã bị ràng buộc đến ba trăm công việc cần đến nó rồi !!! Việc tẩy chay bầu cử Quốc hội giả tạo này cốt ý làm lộ rõ tính hình thức giả tạo và cưỡng bức trong cuộc Bầu cử Quốc hội ấy và làm cho các Đại biểu Quốc hội bù nhìn 2007 sắp tới cảm thấy rất ô nhục, không thể tự huyễn rằng mình là “Đại biểu cao cả của Nhân Dân” như 11 lần trong 60 năm qua nữa, mà chính các Đại biểu “được đảng cử” và “bị đắc cử” ấy phải hiểu rằng Công luận Toàn dân và Quốc tế đều đã thấy quá rõ là họ thực ra chỉ là nô bộc rất đáng hổ thẹn của ĐCSVN (thực chất chỉ là tay sai của Bộ Chính Trị ĐCSVN). Không cần đợi đến ngày bầu cử Quốc hội mà chỉ cần Công luận nhận thức rõ được ý nghĩa của việc khước từ bầu cử giả dối này và dù chỉ vài ngàn Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình, một số Nhân sĩ Trí thức, một số các Chức sắc Tôn giáo có can đảm không đi bầu thì công cuộc tẩy chay đương nhiên đã thành công : nghĩa là chắc chắn Quốc hội bù nhìn 2007 sẽ được hình thành trong “Ung Thư” và “Ung Thối”. Ung Thư thì phải chết. Ung Thối thì Quốc tế sẽ tránh xa. Chính cuộc tẩy chay này đang và sẽ tạo một áp lực mạnh đủ buộc các Đại biểu “bị đắc cử” này tự thấy rằng cần phải có một Hiến pháp Lâm Thời để tiến đến một cuộc Bầu cử Quốc hội Dân chủ Đa đảng, Đa nguyên thực sự đầu tiên sau hơn 60 năm chỉ có bầu cử giả tạo mà thôi. 4. Chúng tôi kêu gọi mọi người Việt Nam và mọi người thiện chí hãy mang áo trắng, khăn quàng trắng, đội mũ trắng,…vào ngày 01 và 15 mỗi tháng vừa để Tẩy chay các cuộc bầu cử DC giả dối, vừa đòi Tự do Dân chủ cho Việt Nam giữa Cộng đồng Quốc tế. Nếu bị cưỡng bức sợ hãi quá bất đắc dĩ phải đi bầu thì toàn Dân giúp nhau ít nhất là mặc áo trắng, xé phiếu trắng và bỏ phiếu trắng. 5. Chúng tôi kêu gọi các đảng viên và những người sẽ được ĐCSVN chọn ra ứng cử đại biểu Quốc hội độc đảng man trá năm 2007 tới đây, hãy vì lương tâm và danh dự khước từ việc ứng cử giả tạo đó, bởi lẽ việc “bị đắc cử” bất công đó, việc trở thành công cụ dễ bảo của ĐCSVN đó, vốn chỉ giúp kéo dài thêm nỗi khổ nhục suốt hơn 60 năm qua của toàn Dân chứ không mở ra chút tương lai tươi sáng nào cho Tổ quốc cả. 6. Kính xin toàn thể Đồng bào hải ngoại, các Tổ chức Nhân quyền Quốc tế, các Quốc hội và Chính phủ toàn cầu, nhất là Liên Hiệp Quốc hãy nhiệt tình làm mọi cách phù hợp và hữu hiệu để giúp Việt Nam có được cuộc Bầu cử Quốc hội Đa đảng, Tự do, Dân chủ theo tiêu chuẩn của nền văn minh thế giới. Xin cảm ơn toàn thể Đồng bào và tất cả mọi người thành tâm, thiện chí quốc nội và hải ngoại trong việc thiết lập một chính thể Đa nguyên, Dân chủ thật sự.
.......................................................................................................................................... www.TDNgonLuan.com hoan nghênh ý kiến đóng góp của qúy vị độc giả. Xin email về: tdngonluan@yahoo.com hay type vào hộp Ý Kiến/Comment Box ở dưới đây và nhấn vào nút "Submit" để gởi đi. Trân trọng: Ý
KIẾN ĐỘC GIẢ: |