“Mọi
người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp
nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới,
bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật,
hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự
lựa chọn của mình”
(Điều
19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc
biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982).
(Everyone
shall have the right to freedom of expression; this right shall include
freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds,
regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the
form of art, or through any other media of his choice.)
|
T
À I L I Ệ U
I-
Thời gian gần đây, NCQ CSVN lại tỏ rõ thêm bản
chất “hèn với giặc, ác với dân” qua việc phản ứng cách khiếp nhược
trước những hành vi bá quyền của Trung Cộng đối với Việt Nam trong
sự cố tại vùng biển Phú Yên-Khánh Hòa ngày 26-05-2011 và qua việc
vi phạm nhân quyền trầm trọng đối với người dân trong phiên tòa tại
Bến Tre ngày 30-05-2011. Điều đáng lưu ý là địa điểm đó thuộc địa bàn quản lý của Vùng 4 Hải quân, rất gần quân cảng Cam Ranh, nơi đang tập trung những tàu chiến hiện đại nhất binh chủng Hải quân, làm nhiệm vụ bảo vệ quần đảo Trường Sa, đồng thời cũng rất gần sân bay Thành Chơn (còn gọi là Căn cứ Phan Rang, tỉnh Ninh Thuận), nơi đang tập trung những máy bay hiện đại nhất của binh chủng Không quân, luôn sẵn sàng làm nhiệm vụ chi viện cho quần đảo này. Thế mà trong khoảng thời gian dài nói trên, chẳng một tàu chiến hay một máy bay của Việt Nam xuất hiện tại nơi có tàu giặc. Người Việt Nam trong và ngoài nước lại càng phẫn uất hơn khi nhà cầm quyền CSVN đã không có hành động thích đáng để bảo vệ chủ quyền dân tộc trước sự xâm lấn này của Trung Cộng. Cho dù Tập đoàn Dầu khí Quốc gia có họp báo để cực lực lên án, nhưng phía Bộ Ngoại giao lại phản ứng cách lạ lùng. Thay vì triệu tập đại sứ Trung Cộng tới hạch hỏi và trao công hàm phản đối theo thông lệ tối thiểu đối với một quốc gia có chủ quyền, thì sáng ngày 27-05-2011, đại diện Bộ này lại xuống nước trước bằng cách tự tìm đến dinh Thái thú của Thiên triều tại Hà Nội để xin gặp và trao “công hàm” với “yêu cầu” (thay vì đòi hỏi) Trung Quốc chấm dứt sự việc. Công hàm này, đến nay, chưa thấy công bố trên trang mạng của Bộ. (xin xem www.mofa.gov.vn). Cũng cho đến nay, bất chấp ý kiến của nhiều tướng tá quân đội, trí thức học giả, nhiều trang báo mạng, tổ chức đoàn thể của Đồng bào khắp nơi kêu gọi Việt Nam hãy hành động thích hợp; và mặc dù Trung Quốc tiếp tục gây hấn trên vùng biển Tổ quốc sau khi cho việc cắt cáp nói trên là chuyện bình thường, nhà cầm quyền CSVN vẫn chưa thấy làm to vụ việc trước công luận thế giới, tranh thủ sự đồng tình của các quốc gia, vẫn chưa thấy kiện Trung Quốc lên Liên Hiệp Quốc, cũng như để cho dân chúng tổ chức xuống đường rầm rộ liền để phản đối kẻ xâm lược. Trái lại, những tờ báo mang tính phát ngôn của chế độ như “Nhân Dân”, “Quân Ðội Nhân Dân”, “Ðảng Cộng Sản” chỉ dẫn lại lời của Thông tấn xã VN vài hôm sau đó và nay thì hoàn toàn im lặng. Bản tin của tờ “Quân Đội Nhân Dân”, một tờ luôn luôn khiêu khích, vu khống, rêu rao về một “lực lượng thù địch” nào đấy, đã đăng lời Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nhắc đến sự việc nghiêm trọng này, nhưng ngay sau đó lại hèn hạ gỡ đi. Thứ trưởng bộ Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh, kẻ từng tuyên bố cách mạnh mẽ: "Phải làm thất bại mọi âm mưu xâm phạm chủ quyền", nay chẳng thấy động tĩnh gì. Đang khi đó, từ chiều 29 đến 31-05, Trung Cộng lại tiếp tục lộng hành ngay trong lãnh hải Tổ quốc, như bắn tàu đánh cá của ngư dân Tuy Hòa gần đảo Đá Đông thuộc tỉnh Khánh Hòa, và quấy rối tàu thăm dò của các công ty ngoại quốc được Việt Nam thuê mướn đang hoạt động không xa Vũng Tàu bao nhiêu.
2- Ác với dân tại phiên tòa ở Bến Tre ngày 30-05-2011 Sau những tháng ngày không cho các bị cáo được gặp gia đình, trái lại còn tra tấn họ, không cho các luật sư được gặp mặt bị cáo với thời lượng cần thiết và sao chụp tài liệu cáo trạng đầy đủ để nghiên cứu, không thèm để ý tới yêu cầu thả tự do của nhiều chính khách, tổ chức nhân quyền và cộng đồng người Việt tại Mỹ châu, Âu châu, Úc châu…, nhà cầm quyền CS đã mở một phiên tòa tuyên bố là “công khai” nhưng lại cấm cản đại diện ngoại giao và báo giới quốc tế tham dự, chỉ cho mỗi bị cáo được có một người thân vào tòa, phá sóng điện thoại trong toàn khu vực để ngăn cản mọi liên lạc, và hoàn toàn phong tỏa vùng tòa án từ xa với một lực lượng công an cảnh sát chìm nổi hùng hậu để nhân dân không thể đến gần theo dõi. Trong phiên tòa, các bị cáo đã bị vu khống tội “âm mưu lật đổ chính quyền” trong lúc họ chỉ là những người tranh đấu cho dân oan bị cướp đất hay chính là dân oan tranh đấu cho quyền lợi mình, chỉ là những người đòi hỏi quyền tự do cho tôn giáo (đặc biệt Mục sư Dương Kim Khải và Truyền đạo Nguyễn Chí Thành) và quyền toàn vẹn lãnh thổ cho Tổ quốc (qua truyền đơn “Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam”), chỉ là những người đang tham gia một đảng chính trị tranh đấu bất bạo động, hành xử quyền tự do lập hội và nhập hội theo Công ước Quốc tế Nhân quyền. Cũng trong phiên tòa, các luật sư đã không được quyền biện hộ đầy đủ cho các bị cáo. Thậm chí luật sư Huỳnh Văn Đông, vì chất vấn chánh án về các khẳng định hàm hồ, nặng tính quy chụp như “Việt Tân là một tổ chức khủng bố” và “Truyền đơn HS-TS-VN mang ý nghĩa phản động” nên đã bị trục xuất khỏi tòa, bị công an dẫn đi bêu riếu trên đường phố và bị bỏ mặc tại một địa điểm xa nơi xét xử. Mỉa mai thay, điều này lại xảy ra sau sự cố tàu Trung Cộng vào phá hoại ngay trong vùng biển Việt Nam chỉ 4 ngày trước đó. Phiên xử đã kết thúc chóng vánh trong cùng một ngày với những bản án bất công, nặng nề cho 7 bị cáo: 32 năm tù giam và 28 năm quản chế. Nặng nhất là bà Trần Thị Thúy (8 năm tù giam, 5 năm quản chế) và ông Phạm Văn Thông (7 năm tù giam, 5 năm quản chế) chỉ vì hai vị đã nói mình không làm điều gì sai trái, chẳng vi phạm điều 79 như Viện kiểm sát cáo buộc, và quyết tâm không nhận tội cũng chẳng xin khoan hồng.
II- Trước những sự việc trên, Khối 8406
chúng tôi tuyên bố: Nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do lập tức và vô điều kiện cho 7 công dân yêu nước, thương người và lương thiện nói trên, đồng thời xin lỗi và bồi thường thiệt hại vật chất lẫn tinh thần cho bản thân và gia đình của họ. 2- Qua sự việc tại vùng biển Phú Yên Khánh Hòa rồi Vũng Tàu Trường Sa, nhà cầm quyền CSVN tiếp tục tinh thần khiếp nhược trước Trung Quốc, vốn đã có từ thời Hồ Chí Minh, tiếp tục để mình bị ru ngủ bởi “16 chữ vàng” và “4 chữ tốt” bất chấp vô số hành vi bá quyền của Đại Hán Bắc phương và muôn vàn cảnh báo thiết tha của Sĩ phu đất Việt. Điều đó chứng tỏ Trung Cộng đã len lỏi vào hàng ngũ lãnh đạo Đảng và Nhà nước để đồng hóa Việt Nam một cách êm thấm, bên cạnh bao sự xâm nhập tinh vi khác về văn hóa, kinh tế, dân số, xã hội, chính trị. Các động thái mấy năm gần đây trên biển Đông của Trung Quốc là dấu chỉ nước lớn này đang muốn thôn tính những phần đất còn lại của Việt Nam trong quần đảo Trường Sa và những phần biển còn lại của con Hồng cháu Lạc bằng biện pháp quân sự. Trước mưu đồ xâm lăng đó, sự đoàn kết toàn dân để chiến thắng ngoại xâm (như bao lần trong Việt sử) là cần thiết. Nhưng sức mạnh của Dân tộc chỉ có thể được huy động khi lãnh đạo chính trị biết yêu mến và tôn trọng dân, nghĩa là phải để cho dân hưởng mọi nhân quyền. Thành ra trước khi kẻ ngoại thù xông đến và đại họa mất nước tới gần, nhà cầm quyền VN phải trả tự do cho mọi tù nhân lương tâm đang bị giam giữ, chuyển từ chế độ độc tài chuyên chế sang dân chủ đa nguyên. Đảng Cộng sản đừng hòng dùng chiêu bài cứu nước để lại hô hào thống nhất lòng dân vào một mối, hầu tiến hành một cú lừa vĩ đại lần nữa. 3- Khẩn thiết kêu gọi Toàn Dân Việt Nam cùng nhau mạnh dạn và công khai bày tỏ ý chí phản đối bạo quyền Trung Cộng xâm lược lãnh thổ lãnh hải Việt Nam bao năm qua và nay đang tiến hành thêm nữa, bằng đủ mọi hình thức trong khả năng : tham gia biểu tình tập thể, viết khẩu hiệu rải truyền đơn, tẩy chay các loại hàng hóa của Trung Cộng và từ chối hợp tác làm ăn với các công ty Trung Cộng.
Làm tại Việt Nam ngày 03 tháng 06 năm 2011 |