Trong
những ngày gần đây, NCQ Việt Cộng đã tự biểu lộ rõ rệt bản chất “ác
với dân, hèn với giặc” qua những vi phạm nhân quyền trầm trọng đối
với người dân và việc thụ động không phản ứng phù hợp trước những
hành vi và lời nói công khai mang tính bá quyền của Trung Cộng đối
với Việt Nam.
I- NHỮNG HÀNH ĐỘNG “ÁC VỚI DÂN”
1/ Đàn áp các nhà đối kháng.
a) Hai vụ xử sơ thẩm, theo Điều 79 của Bộ
luật hình sự:
- Vào ngày 28-12-2009, tại tòa án Thái Bình, NCQ Việt Cộng đã kết
án ông Trần Anh Kim, thành viên Ban điều hành Khối 8406 “Tội họat
động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, theo Điều 79 bộ Luật
Hình sự nước CHXHCN Việt Nam, với mức phạt 5 năm rưỡi tù giam và
3 năm quản chế.
- Hơn 3 tuần sau, ngày 20-1-2010, tại tòa án thành phố Sài Gòn, họ
lại đem 4 người khác là các ông: Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định,
Lê Thăng Long và Nguyễn Tiến Trung ra xét xử sơ thẩm và kết án cùng
“tội danh”, với tổng mức án phạt là 33 năm tù giam và 14
năm quản chế.
b)
Hai vụ xử phúc thẩm, theo Điều 88 của Bộ luật hình sự:
- Trong 2 ngày, 18 và 21-1-2010 tại Hà Nội và Hải Phòng, NCQ Việt
Cộng lại đưa 9 thành viên của Khối 8406 ra xét xử phúc thẩm, gồm các
ông: Phạm Văn Trội, Trần Đức Thạch, Vũ Văn Hùng, Nguyễn Xuân Nghĩa,
Ngô Quỳnh, Nguyễn Mạnh Sơn, Nguyễn Văn Tính, Nguyễn Văn Túc và Nguyễn
Kim Nhàn. Kết quả 2 vụ xử này là vẫn y án sơ thẩm trước đó, với cùng
“Tội tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN”, theo Điều 88
của bộ Luật Hình sự nước CHXHCNVN. Tổng mức án phạt là 32 năm tù giam
và hàng chục năm quản chế. Như vậy, nếu tính chung án phạt của 14
nhà đấu tranh dân chủ trên là 70,5 năm tù giam và nhiều chục năm quản
chế.
Các vụ xét xử nói trên cho thấy thái độ bất khoan nhượng của
nhà cầm quyền Việt Nam trước các quan điểm chính trị đối kháng,
nhất là trong thời gian trước khi diễn ra Đại hội Đảng Cộng
sản lần thứ 11. Bằng việc kết tội các nhà đấu tranh dân
chủ, CSVN ngày càng tỏ ra thù nghịch với quyền tự do bày
tỏ chính kiến một cách ôn hòa.
Trong các phiên tòa, việc xét xử chỉ là một hình thức giả trá để hợp
pháp hóa một bản án đã được Bộ chính trị định sẵn. Do đó, tiếng nói
của các luật sư hay của các bị cáo dù hợp lý đến đâu cũng chẳng thay
đổi được kết cục. Chính vì tính giả tạo, vô luật và phi nhân của các
vụ án mà CSVN hết sức hạn chế số người bên ngoài vào tham dự khiến
các phiên tòa đều thiếu tính công minh. Công an đã dùng những biện
pháp mờ ám như hăm doạ, phong tỏa, ép buộc tới đồn “làm việc” để cản
trở thân nhân bằng hữu của bị cáo đến tham dự phiên tòa. Nếu họ có
phép vào thì cũng chỉ được một người lại còn bị kềm chế. Phòng xử
thì chật ních người của nhà nước để chẳng còn chỗ cho phóng viên quốc
tế và các nhà ngoại giao. Những người này nếu được vào thì cũng bị
cấm sử dụng máy ghi âm và máy vi tính, lại còn phải ngồi trong
phòng cách ly, theo dõi mọi sự trên màn ảnh truyền hình. Bên ngoài
tòa án, nhân viên an ninh được tăng cường đông đảo cách bất thường
để ngăn cản và hăm dọa kẻ muốn vào tham dự. Các phiên tòa đều diễn
tiến một cách vội vã, lố bịch và phán quyết một cách bất công, do
đó đã gây phản ứng mạnh từ các tổ chức nhân quyền và chính
phủ các nước.
c) Những vụ sách nhiễu các nhà đấu tranh dân chủ khác
− Bà Dương Thị Tân, vợ của nhà dân báo Điếu
Cày: Vào ngày 23-12-2009, bà bị công an mời ra phường làm việc. Trong
tháng 12, bà bị kiểm điểm 3 lần dưới hình thức đấu tố tại địa phương.
Suốt nửa năm qua, tháng nào bà cũng bị kiểm điểm. (*1)
− Anh Nguyễn Đăng Cao Đại: Vào cuối tháng
12-2009, anh đã bị công an thẩm vấn nhiều lần tại đồn Phú Nhuận, chỉ
vì đã viết bài “Một số cảm nhận về hai chữ dân chủ”, đã gặp
một số các nhà đối kháng Hà Nội và Sài Gòn, đã gia nhập Khối 8406…
(*2)
− Giáo sư Nguyễn Huệ Chi và nhà
văn Phạm Toàn: Tại Hà Nội, sáng 13-01, công an đã mời
Gs Nguyễn Huệ Chi, một trong ba người khởi xướng bản Kiến nghị phản
đối NCQ khai thác bauxite Tây Nguyên và chủ trương mạng “Bauxite Việt
Nam”, đến trụ sở công an thẩm vấn. Tiếp đến họ đã tới khám nhà, lấy
đi ổ cứng máy vi tính và một số tài liệu. Sau đó ông đã bị mời “làm
việc” liên tục mỗi ngày cho đến 22-01. Nhà văn Phạm Toàn, người đồng
khởi xướng kiến nghị nói trên, cũng bị công an mời “làm việc” vào
ngày 15/01. (*3)
− Kỹ sư Đỗ Nam Hải: Sáng ngày 20-01, đúng
hôm 4 thành viên đảng Dân chủ nói trên bị xét xử, công an đã bắt kỹ
sư Hải về đồn giam giữ tới tối, để anh không thể đến tham dự phiên
tòa lẫn gặp gỡ chính giới hoặc báo giới quốc tế đang có mặt để theo
dõi vụ xử. Hôm sau, họ lại xông vào nhà anh, phá khóa phòng, lấy đi
máy móc và tài liệu. Đây là lần thứ 9 anh bị cướp trắng phương tiện
làm việc.
− Anh Nguyễn Bá Đăng: Nhà đấu tranh dân
chủ tỉnh Hải Dương này, vào ngày 22-01, đã bị gần 30 công an ập vào,
nhà tịch thu máy tính và bắt giam giữ đến nay chưa thả.
d) Tấn công các trang mạng “phản động”: Một số trang
mạng trong lẫn ngoài nước cất lên tiếng nói trung thực về tình trạng
nhân quyền tại Việt Nam như Talawas (http://www.talawas.de/), Bauxite
Việt Nam (http://bauxitevietnam.info) đã bị phá sập không sử dụng
được nữa. Hai trang X-cafe và Dân luận cũng bị tin tặc tấn công
dẫn tới tê liệt hoạt động từ hôm thứ Tư 20/01, trùng với ngày
xử án 4 thành viên đảng Dân Chủ.
2/ Đàn áp tôn giáo
− Vụ hạ tượng Đức Mẹ tại giáo xứ Chày (tỉnh
Quảng Bình): Ngày 5-11-2009, CSVN đã đem dụng cụ để hạ bức tượng Đức
Mẹ đã được giáo dân giáo xứ này dựng lên trên đỉnh lèn xã Phúc Trạch
cách đây một năm rưỡi (ngày 4-3-2008). Sau khi tự tiện phá sập thánh
tượng, ngày 11-01-2010, họ còn đã gửi văn thư đòi giáo xứ phải trả
chi phí tháo dỡ tương đương gần 15.000 mỹ kim. (*4)
− Vụ tước đoạt Thánh thất PGHH tại Định Quán
(tỉnh Đồng Nai): Ngày 26 và 27-12-2009 tại Thánh thất Định Quán, nhiều
thành viên Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ bị đã bị các thành viên Hội Đồng
Chưởng Quản là phe được nhà nước Việt Cộng bảo hộ tấn công, đánh đập
với sự hỗ trợ của xã hội đen, công an, bộ đội và một số viên chức.
Được kêu cứu, NCQ địa phương đã làm ngơ không can thiệp, còn cho đó
là tranh chấp nội bộ. Nay thì Thánh thất đã bị phe Hội Đồng Chưởng
Quản chiếm giữ. (*5)
− Vụ xóa sổ tăng thân Làng Mai (tại tỉnh
Lâm Đồng): Tháng 9-2009, khoảng 400 tăng ni theo pháp môn Làng
Mai đã phải rời khỏi tu viện Bát Nhã sau nhiều tuần bị tín
đồ Phật giáo quốc doanh cùng côn đồ vô lại quấy rối, đánh đập trước
sự dửng dưng chứng kiến của công an CS, lấy cớ đây là chuyện tranh
chấp nội bộ Phật giáo. Gần 200 tăng ni sau đó phải vào chùa
Phước Huệ ở Bảo Lộc xin tạm trú, còn những tăng ni khác phải
trở về quê nhà. Ngày 29-12-2009, dưới áp lực của NCQ, các tăng sinh
Bát Nhã đang nương náu tại chùa Phước Huệ đã phải rời chùa một cách
tức tưởi. (*6)
− Vụ triệt hạ Thánh giá tại giáo xứ Đồng Chiêm
(giáo phận Hà Nội): Vào sáng sớm ngày 06-01-2010, NCQ Việt Cộng đã
triệt hạ và đập nát Thánh giá bằng bê-tông tại khu vực Núi Thờ, nơi
chôn cất các trẻ em sơ sinh và những người vô gia cư nằm cạnh Nhà
thờ Đồng Chiêm. Họ đã huy động một lực lượng vũ trang đông đảo khoảng
từ 600 đến 1.000 người để phong tỏa các giáo xứ Nghĩa Ải, Tụy Hiền,
Đồng Chiêm, chặn tất cả các lối đi và khu vực Núi Thờ rồi thực hiện
kế hoạch. Trước hành động phạm thánh đó, giáo dân Đồng Chiêm đã yêu
cầu những kẻ căm thù tôn giáo hãy ngừng tay lại. Các tín hữu này đã
bị công an ném lựu đạn cay, một số đã bị đánh đập tàn nhẫn trong đó
có hai nữ giáo dân bị thương nặng phải điều trị tại bệnh viện. Sau
đó công an đã gửi giấy triệu tập nhiều giáo dân đến thẩm vấn tại đồn
để khủng bố tinh thần, gia tăng kiểm soát và sách nhiễu nhiều giáo
xứ công giáo trong thành phố Hà Nội như Hàm Long, Thái Hà, Kẻ Sét,
Chính Tòa Nhà Thờ Lớn, Phùng Khoang… hoàn toàn phong toả vùng Đồng
Chiêm, không cho ai đến thăm viếng. Một số người tới viếng thăm đã
bị đánh trọng thương như tu sĩ Nguyễn Văn Tặng, nhà báo Nguyễn Hữu
Vinh… Các loa phóng thanh được tăng cường ở gần nhà thờ, khủng bố
suốt ngày với giọng điệu vu khống, xuyên tạc các việc làm của linh
mục và giáo dân Đồng Chiêm. Hai trang mạng của DCCT là http://dcctvn.net
và http://mehangcuugiup.info bị tấn công đến hư hỏng nặng, không thể
tiếp tục đăng tải các thông tin liên quan đến vụ việc. (*7)
II- NHỮNG HÀNH ĐỘNG “HÈN VỚI GIẶC”
Ngoài thái độ hèn nhát, im lặng thụ động của NCQ Việt Cộng lâu nay
trước sự xâm lăng, hiếp đáp của Trung Cộng như lấn chiếm đất đai biên
giới phía bắc, hai quần đảo Hoàng Sa Trường Sa và hàng chục ngàn cây
số vuông lãnh hải, bắn vào tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam trên vùng
biển của đất nước, khai thác bauxit ở Tây Nguyên, mở những đường hỏa
xa và cao tốc từ biên giới Trung-Việt theo nhiều ngả đến Hà Nội, tự
do vào Việt Nam không cần chiếu khán… (toàn là những việc rất nguy
hiểm cho vận mạng quốc gia), mới đây, NCQ Việt Cộng lại tỏ ra khiếp
nhược trước kẻ thù Bắc phương qua những vụ việc như sau:
1/ Hí hửng mở Năm Hữu nghị Việt-Trung
Nhân kỷ niệm lần thứ 60 Ngày thiết lập quan hệ ngoại giao Trung-Việt
(18/1/1950 - 18/1/2010), bộ sậu lãnh đạo Việt Cộng như Tổng bí thư
Nông Đức Mạnh, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, Thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng đã gởi điện mừng đến lãnh
đạo CS Trung Cộng với những lời lẽ xu nịnh hèn hạ như sau: “Nhân
dân Việt Nam luôn ghi nhớ với lòng biết ơn sâu sắc sự ủng hộ và giúp
đỡ to lớn của Đảng, Chính phủ và nhân dân Trung Quốc anh em dành cho
nhân dân Việt Nam trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc trước đây
và sự nghiệp xây dựng đất nước hiện nay… Với việc kỷ niệm trọng thể
60 năm Ngày thiết lập quan hệ ngoại giao hai nước Việt NamTrung Quốc,
chúng ta đã chính thức khởi đầu “Năm Hữu nghị ViệtTrung 2010”. Đây
là cơ hội rất tốt để củng cố hơn nữa tình hữu nghị truyền thống, sự
đoàn kết và tin cậy lẫn nhau, hợp tác cùng có lợi giữa hai Đảng, hai
nước và nhân dân hai nước ViệtTrung. Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt
Nam luôn luôn quý trọng và trước sau như một sẽ làm hết sức mình để
không ngừng phát triển mối quan hệ hữu nghị, hợp tác toàn diện với
Đảng Cộng sản, Chính phủ và nhân dân Trung Quốc anh em….” Hai
vụ xử sơ thẩm và phúc thẩm các nhà dân chủ từng bày tỏ sự phản đối
Trung Cộng ngày 18, 20, 21 tháng Giêng (quanh lễ kỷ niệm) là món quà
CSVN dâng lên quan thầy CSTQ.
2/ Nghe đại sứ Trung Cộng Tôn Quốc Tường dạy bảo
Ngày 6-1-2009, Tôn Quốc Tường, Đại sứ Trung Cộng tại Việt Nam, trong
một cuộc họp báo, đã đưa ra một số thông điệp cho NCQ CS cũng như
cho người dân Việt Nam.
Trước
hết ông ta đề xuất việc “tạm gác lại những tranh chấp, cùng nhau
khai thác biển Đông”. Phải chăng là Trung Cộng vẫn có quyền tiếp
tục mở rộng du lịch tại Hoàng Sa, mở rộng thăm dò dầu khí tại Trường
Sa, khai thác thủy hải sản tại biển Đông, tiếp tục triển khai đóng
khu trục hạm tuần tiễu trên biển của nước Việt v.v...? Phải chăng
là Việt Nam phải tiếp tục trấn áp những tiếng nói yêu nước sẽ còn
cất lên để tố giác âm mưu và phản đối hành vi của Bắc thù Đại Hán?
Phải chăng là Việt Nam phải chờ cho đến khi ba con đường cao tốc (Lào
Cai-Hà Nội; Cao Bằng-Hà Nội, Lạng Sơn-Hà Nội) mà Trung Cộng cho Việt
Cộng vay qua “viện trợ hữu nghị” được xây dựng xong? Đây là ba ngả
đường quan trọng từ biên giới vào đến thủ đô, tạo điều kiện cho cơ
giới của Trung Cộng tiến vào tấn công nếu Việt Nam không tuân theo
những yêu sách của họ. Thật kinh hãi và đau lòng cho đất nước khi
thấy Thủ tướng Việt Cộng đích thân đi cắt băng khởi công mấy con đường
cao tốc hết sức nguy hiểm cho vận mệnh đất nước này!
Viên đại sứ tiếp đó răn đe: “Cùng hợp tác làm ăn thì phát triển,
còn đấu tranh thì thất bại”. Phải chăng là hai bên phải nhắm
mục tiêu đại cục là đưa kim ngạch thương mại VN-TQ lên 25 tỷ, trong
đó chủ yếu là Việt Nam xuất cảng sang Trung Cộng tài nguyên khoáng
sản, còn Trung Cộng xuất cảng vào Việt Nam hàng hóa đã gia công nhưng
có chất lượng thấp, an toàn kém? Điều này thu về cho Trung Cộng hàng
năm lượng đô la xuất siêu lên đến 12 tỷ USD. Phải chăng là nếu Việt
Nam đấu tranh đòi lại Hoàng Sa Trường Sa, phản đối việc tàu Trung
Cộng bắn vào tàu đánh cá Việt Nam ở những vùng biển họ xâm chiếm thì
sẽ chuốc lấy những hậu quả tai hại?
Viên đại sứ còn phủ dụ: “Khi điều kiện chín muồi, hai bên sẽ giải
quyết vấn đề tốt hơn với phương án hợp lý hơn”. Nhưng vì không
nói rõ tiêu chí nào sẽ xác định sự chín muồi của điều kiện, nên phải
chăng là Việt Nam hãy cứ nhẩn nha đợi cho điều kiện chín muồi, kiên
tâm chờ cho đến vô tận để giải quyết mối tranh chấp ở Biển Đông? Phải
chăng điều kiện chín muồi là lúc Hoàng Sa Trường Sa và vùng biển “Lưỡi
Bò” của Trung Cộng − trong đó có hải phận hiện nay của Việt Nam
− đã chính thức và vĩnh viễn trở thành của Trung Cộng mà Việt Nam
có muốn đòi lại cũng vô phương, bởi lẽ “cứt trâu để lâu hóa bùn”?
Trước những răn đe phủ dụ công khai và ngạo mạn như thế của đại sứ
Trung Cộng ngay tại thủ đô nước mình, Đảng và nhà nước CSVN vẫn câm
mồm chấp nhận, không dám mở lời phản đối một tiếng để bảo vệ chủ quyền
và thể thống quốc gia. Như thế chẳng phải là hèn với giặc sao? Phải
chăng bộ Chính trị đảng CSVN đã lóa mắt vì quyền lợi riêng, vì quyền
lực đảng, không còn nhìn thấy hiểm họa của đất nước đã đến chân rồi?
III- NHẬN ĐỊNH CỦA KHỐI 8406
Qua những sự kiện trên, Khối 8406 nhận thấy đảng và nhà nước Việt
Cộng ngày càng lộ bản chất “cực ác với dân, thậm hèn với
giặc”.
Tình trạng nhân quyền tại Việt Nam ngày càng tồi tệ chưa từng thấy.
Nhà cầm quyền Việt Cộng đang quyết tâm áp dụng những biện pháp mạnh
mẽ nhằm trấn áp, đe dọa, bỏ tù tất cả những ai − cụ thể là những người
bị xử án và bị sách nhiễu nói trên − dám thực thi quyền tự do ngôn
luận, tự do lập hội, tự do tôn giáo, dám đấu tranh bảo vệ quyền lợi
của giới lao động bị bóc lột đồng lương, của giới dân oan bị cướp
đoạt đất đai cửa nhà. Việc xét xử các nhà đấu tranh dân chủ với những
bản án nặng nề và việc đàn áp các tôn giáo với những biện pháp hung
hãn là do NCQ Việt Cộng muốn bịt miệng và tiêu diệt những cá nhân
hay tập thể nào lên tiếng phản kháng khi nhìn thấy bản chất vừa hèn
vừa ác ấy của đảng và nhà nước CS. Chỉ những kẻ lãnh đạo hèn, biết
mình bất xứng mới sợ hãi trước những lời kêu gọi để dân tộc tự chọn
lựa thể chế và con đường tương lai cho đất nước. Chỉ những kẻ cầm
quyền hèn, biết mình đang cam tâm liên kết với kẻ thù của dân tộc
mới ra sức bóp nghẹt những tiếng nói cảnh báo về tham vọng xâm lược
của ngoại bang.
Tình trạng mất chủ quyền tại Việt Nam cũng chưa bao giờ rõ rệt bằng
hiện nay khi mà bất chấp bao việc xâm lấn đất đai, tàn hại dân Việt
của Trung Cộng, NCQ Việt Cộng vẫn hân hoan mừng kỷ niệm 60 năm bang
giao TrungViệt với lòng biết ơn và xưng tụng mối bang giao đó luôn
luôn tốt đẹp; khi mà đại sứ của Trung Cộng dám đe dọa NCQ Việt Cộng
theo kiểu công khai, cung cách thái thú trong khi NCQ này − lúc nào
cũng tự hào mình có chủ quyền − không dám biểu lộ một hành động phản
đối. Một đất nước có chủ quyền không thể chấp nhận cho đại sứ của
một quốc gia khác công khai nói những lời răn đe hỗn xược và ngạo
mạn đến như thế trên đất nước mình.
IV- YÊU CẦU CỦA KHỐI 8406:
Vì thế, Khối 8406 yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam:
− Chấm dứt việc đàn áp các nhà đấu tranh dân chủ trong nước bằng những
phiên tòa giả tạo, không tôn trọng công lý, tuyên những bản án do
Bộ chính trị định sẵn. Đồng thời trả tự do ngay tức khắc và vô điều
kiện cho các nhà đối kháng vừa bị kết án nói trên hay còn bị giam
giữ như Lm Nguyễn Văn Lý, Ls Nguyễn Văn Đài, Ls Lê Thị Công Nhân,
cô Phạm Thanh Nghiên… Chấm dứt việc sách nhiễu các nhà đấu tranh dân
chủ như phong tỏa, chặn đường, lôi về đồn thẩm vấn.
− Chấm dứt mọi hình thức đàn áp tôn giáo như triệt hạ những biểu tượng
tôn giáo, đánh đập, bắt bớ, giam giữ, thẩm vấn những ai bảo vệ đất
đai, tài sản, biểu tượng tôn giáo một cách ôn hòa.
− Thẳng thắn bênh vực quyền lợi chung của đất nước, nhất là sự toàn
vẹn lãnh thổ và chủ quyền quốc gia. Cần biểu lộ rõ ràng sự phản đối
trước những lời đe dọa của các đại diện Trung Cộng và những đề nghị
chỉ có lợi cho phía Trung Cộng nhưng rất nguy hại đến nền an ninh
quốc gia.
Khối
8406 cũng đề nghị chính giới quốc tế cũng như đồng
bào Việt Nam trong và ngoài nước:
− Lên án những phiên tòa giả tạo, bất công, phi pháp, sản phẩm của
một nền tư pháp công cụ của bộ chính trị đảng CSVN.
− Ủng hộ cho cuộc đấu tranh đòi quyền con người và quyền tự quyết
của toàn dân Việt Nam trên đất nước mình.
Việt Nam, ngày 29 tháng 01 năm 2010.
Ban Đại diện Lâm thời Khối 8406
1. Kỹ sư Đỗ Nam Hải - 441 Nguyễn Kiệm, P. 9, Q. Phú Nhuận, Sài Gòn,
Việt Nam.
2. Linh mục Phan Văn Lợi - 16/46 Trần Phú, Thành phố Huế, Việt Nam.
3. Giáo sư Nguyễn Chính Kết - đang vận động dân chủ tại hải ngoại.
Trong sự hiệp thông với Lm Nguyễn Văn Lý, cựu quân nhân Trần Anh Kim,
nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và nhiều tù nhân chính trị, tôn giáo khác
đang ở trong lao tù Cộng sản.
Phụ
chú:
(*1) http://www.doithoaionline.org/baimoitrongthang/2009/1209/baimoi1209_348.html
(*2) http://danluan.org/node/3454
(*3) http://www.vietnamdaily.com/?c=article&p=60004, http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=106848&z=2
(*4) http://my.opera.com/labika/forums/topic.dml?id=294276, http://www.x-cafevn.org/forum/showthread.php?p=428204
(*5) http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/CaoDai-oratory-in-DinhQuan-attacked-TQuang-12292009113137.html?searchterm=None,
http://sbtn.blogspot.com/2010/01/thanh-that-cao-ai-inh-quan-bi-tan-cong.html
(*6) http://www.doithoaionline.org/baimoitrongthang/2009/1209/baimoi1209_202.html,
http://www.doithoaionline.org/baimoitrongthang/
2009/1209/baimoi1209_259.html, http://www.doithoaionline.org/baimoitrongthang/2009/1209/baimoi1209_392.html
(*7) http://vietcatholic.net/News/Html/75248.htm, http://vietcatholic.net/News/Html/75263.htm,
http://vietcatholic.net/News/
Html/75264.htm
Trở
về trang chính