Mọi người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới, bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự lựa chọn của mình (Điều 19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982). (Everyone shall have the right to freedom of expression; this right shall include freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds, regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the form of art, or through any other media of his choice.)

D I Ễ N   Đ À N

Kính thưa Ngài Tổng Thống Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ

Hôm nay, trong tư cách đại diện của “đỉnh cao trí tuệ loài người”, tôi đến thăm viếng Ngài, đại diện của “siêu cường số một thế giới”. Thay mặt Đảng, Nhà nước, Nhân dân VN, tôi đến bang giao với quý quốc là để chuẩn bị trải thảm đỏ đón Hoa Kỳ vào, dù trước đây chúng tôi gọi là đã đánh cho đế quốc Mỹ tháo chạy. Ngài chớ ngạc nhiên về lối thay đổi xoành xoạch thái độ và kiểu xưng hô này, bởi lẽ chúng tôi là những người duy lợi và duy thực, chẳng hề biết ngượng ngùng xấu hổ. Xưa kia, chúng tôi gọi những kẻ vượt biên vượt biển là bọn “ma cô đĩ điếm, ham bơ thừa sữa cặn của đế quốc”, bắt được là lột sạch và cầm tù, nay thì chúng tôi thản nhiên gọi họ là “Việt kiều yêu nước, khúc ruột thân thương ngàn dặm!” Có sao đâu!

Trước hết, theo phép xã giao lịch sự, chúng tôi xin tặng Tổng thống một món quà. Đó không phải là món quà vật chất vốn chẳng là gì đối với một nước Mỹ giàu có, nhưng là món quà tinh thần, món quà nhân quyền ngài ạ! Chúng tôi đã và đang thả vài phạm nhân mà quý quốc gọi là “tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm” nhưng chúng tôi gọi là tù nhân hình sự tuốt. Món quà này, chúng tôi luôn có sẵn trong kho, có một cách dồi dào. Bởi lẽ chúng tôi muốn bắt ai thì bắt, thả ai thì thả. “Chủ quyền quốc gia” mà! “Đảng lãnh đạo nhà nước, quản lý nhân dân, làm chủ” mà! Mỗi lần muốn mặc cả một quyền lợi kinh tế hoặc chính trị nào đó với nước ngoài, muốn giải tỏa một áp lực hay hóa giải một phê bình nào đó của quốc tế là chúng tôi lại có một hành động rất ngoạn mục: đặc xá hay ân xá, nghĩa là chuyển một số tên phản động từ nhà tù nhỏ ra nhà tù lớn. Thế là êm chuyện!

Hôm nay, Tổng thống tiếp tôi không 21 phát đại bác chào mừng, không yến tiệc sang trọng khoản đãi, không nhà khách danh dự mời ở lại, vì bọn phản động hải ngoại tố cáo với ngài rằng chúng tôi đã phản bội những cam kết trước khi vào WTO, được PNTR và thoát CPC, đã đàn áp nhân quyền hàng loạt tại Việt Nam. Chúng tôi chẳng quan tâm đến sự coi thường này của ngài. Lũ thảo dân trong nước tôi biết có phái đoàn chính phủ sang Hoa Kỳ là chúng lấy làm hãnh diện lắm. Mọi phương tiện truyền thông trong nước mà chúng tôi nắm trong tay đã, đang và sẽ trình bày cuộc Mỹ du này như là một chiến thắng bang giao to lớn, một thành tựu đối ngoại vĩ đại. Ngài không nhớ sao? Ngay sau hội nghị Fontainebleau năm 1945, sợ về nước tay không thì mất mặt, Hồ chủ tịch của chúng tôi đã tới tận phòng ngủ của bộ trưởng Pháp quốc Hải ngoại Marius Moutet đang đêm để xin ký cho bằng được bản tạm ước Modus Vivendi đầy bất lợi và chỉ với mục đích vớt vát thể diện của Người. Thế nhưng một chiến dịch tuyên truyền rầm rộ đã được chúng tôi phát động ở trong nước để khi Hồ chủ tịch về tới bến cảng Hải Phòng thì những tiếng hoan hô “Hồ chủ tịch muôn năm” vang dội như sấm giữa đám quần chúng đón tiếp đã làm cho Người gần mất thăng bằng, đi không vững! Độc quyền thông tin có lợi như thế đấy ngài ạ! Đâu có như ngài cứ bị tên Michael Moore, đạo diễn phim Fahrenheit 9/11 lăng nhục miết! Nhưng dù ngài đối xử tệ với tôi chăng nữa, chúng tôi cũng tạo nhiều điều kiện thuận lợi cho quý quốc khi đến đầu tư về kinh tế, tài chánh, giáo dục, văn hóa… tại Việt Nam.

1- Trước hết, đất nước chúng tôi là một đất nước ổn định, không hề có biểu tình phản kháng rối loạn, cũng chẳng bao giờ có khủng bố ôm bom tự sát hay lái phi cơ đâm thẳng vào tòa nhà. Công dân Hoa Kỳ có thể đến ung dung và yên ổn làm việc. Bởi lẽ chúng tôi có một mạng lưới công an chuyên nghiệp dày đặc và một mạng lưới công an không chuyên nghiệp cũng dày đặc nốt, mang cái tên Mặt trận Tổ quốc Việt Nam với đủ thứ đoàn thể cho đủ giới nhân dân: nào đội thiếu nhi Tiền phong để theo dõi con nít, đoàn thanh niên Hồ Chí Minh để theo dõi giới trẻ, học sinh, sinh viên, đảng cộng sản với mọi chi bộ để theo dõi mọi cơ quan, mọi tổ chức, mọi lực lượng… Trong các tôn giáo, chúng tôi cũng có thành phần quốc doanh để quan sát mọi động tĩnh, báo cáo mọi sinh hoạt, bám sát mọi chức sắc mà! Thành thử mọi phản kháng đối với đảng và chính quyền đều bị chúng tôi bóp chết từ trong trứng nước. Có đảng phái nào ngoài đảng CS được phép hoạt động tại Việt Nam hay lãnh đạo đất nước Việt Nam đâu! Điều này thậm chí đã thể chế hóa trong hiến pháp đấy! Mấy tên cầm đầu cái gọi là đảng Thăng Tiến, đảng Dân chủ Nhân dân… vừa mới bị chúng tôi cho đi nghỉ mát dài hạn. Mấy tên luật sư hay nhà văn động một chút là ngoác miệng đòi dân chủ, nhân quyền vừa mới bị chúng tôi tống vào nhà đá cả loạt đấy! Tuy tôi vừa tuyên bố: “Việt Nam đã trải nghiệm chiến tranh và hiểu rõ việc mất nhân quyền và không có tự do. Vì thế chúng tôi cực kỳ yêu chuộng những quyền căn bản của con người”. Nhưng nếu ai vi phạm luật pháp, nghĩa là những ai dám đòi hỏi nhân quyền và tự do ngoài kiểu nhân quyền và tự do theo quan niệm của đảng, là chúng tôi thẳng tay trừng trị.

2- Đất nước chúng tôi là một đất nước đoàn kết, toàn dân đứng sau lưng đảng; tam quyền nằm trong tay đảng; công an, quân đội, báo chí và tôn giáo quốc doanh đều là công cụ của đảng. Thành thử mọi việc đều được quyết định nhanh gọn, với nhất trí cao, phấn khởi lớn. Bằng chứng là cuộc bầu cử quốc hội mới rồi. Từ 99 đến 100% nhân dân đều tham gia ngày hội lớn này. Dù trước đó bọn Khối 8406 và nhóm Nguyễn Kim Điên, Nguyễn Kim Điền gì đó có hô hào toàn dân tẩy chay bầu cử, nhưng có mấy ai nghe chúng đâu! Thường dân, cán bộ, chức sắc vẫn áo mão xênh xang, hoa hòe y phục, hân hoan đến phòng phiếu. Kết quả là chúng tôi có được một Quốc hội mà đảng CS chiếm 91% ghế. Thủ tướng kính mến của chúng tôi thì đã được số phiếu kỷ lục lên đến 99.7%. Chỉ một kẻ tự ứng cử thắng cử. Số đại biểu ngoài đảng chỉ là 43 người. Đó là dấu dân tin đảng và muốn đảng muôn năm trường trị. Cho nên ngài đừng có lo. Quyền lợi gì của quý quốc, nhất là của giới tài phiệt Hoa Kỳ mà ngài cần bảo vệ, xin cứ nói với chúng tôi. Chúng tôi sẽ truyền cho Quốc hội đầy tớ đó, con dấu cao su rất mềm dẻo đó phê chuẩn tức khắc mọi luật có lợi cho quý vị và cho đảng chúng tôi.

Các vụ án chúng tôi muốn lái ra sao thì lái, xử ra sao thì xử, kết tội ra sao thì kết tội. “Nhân dân đều nhất trí đồng tình với phán quyết nghiêm minh của tòa”. Bằng chứng là vụ xử tên Nguyễn Văn Lý hôm 30-3 mới rồi. Chúng tôi đã cho tay chân bịt miệng y rồi tặng cho y cùng đồng bọn những mức án đích đáng. Bên ngoài làm rùm beng lên, in hình của y hàng triệu bản, đi biểu tình chống chúng tôi cũng mặc áo có hình của y, thậm chí treo hình y thật to lên nơi cao, rồi còn viết vô số bài vở biện hộ. Thế nhưng trong nước, ngoài nhúm nhỏ bọn phản động đội lốt dân chủ và tôn giáo, có ai bênh vực y đâu! Thậm chí nhiều bề trên và đồng nghiệp của y cũng im lặng đồng tình với đảng và nhà nước, còn vạch tội y là làm chính trị, ngược với thiên chức linh mục của y nữa đấy!

3- Đất nước chúng tôi là một môi trường đầu tư rất thuận lợi. Các công ty HK đến VN làm ăn sẽ có những điều kiện tốt mà không một quốc gia trên thế giới nào có. Trước hết là giá nhân công rẻ. Chúng tôi đã ấn định mức lương tối thiểu hàng tháng là 50 đôla, 20 lần thấp hơn mức lương tối thiểu ở quý quốc đấy! Điều kiện làm việc, sinh hoạt, nghỉ ngơi cho công nhân hay việc trả lương phụ trội thì xuê xoa, quý công ty có muốn làm hay không cũng được. Luật bảo vệ lao động của chúng tôi rất lỏng lẻo. Quý vị sợ công nhân sẽ biểu tình và biểu tình thành công chăng? Đừng lo! Công đoàn tại Hoa Kỳ từng làm đau đầu chính phủ quý quốc. Nhưng công đoàn tại VN -một sáng tạo độc đáo của xã hội chủ nghĩa- đều nằm trong tay đảng CS, thành viên công đoàn chủ yếu bênh vực quyền lợi giới chủ, vì ăn lương của chủ, và vì chúng tôi đâu có muốn làm vẩn đục “bầu khí đầu tư”. Chúng tôi lại vừa ra luật phạt nặng những kẻ nào đình công mà không xin phép, mà ra ngoài những quy định rất chặt chẽ của chúng tôi. Nhiều tên manh động đã tự ý thành lập Công đoàn Độc lập VN, Hiệp hội Công-Nông Đoàn kết, thì một số bị chúng tôi chế quản thúc, một số lớn bị chúng tôi bỏ tù lâu rồi. Cuối cùng, đến VN, quý công ty xí nghiệp tha hồ xả rác, chẳng cần xử lý chất thải chi cho tăng giá thành sản phẩm. Đối với chúng tôi, sức khỏe người dân không quan trọng bằng lợi nhuận của các công ty và của đảng CS. Bằng chứng là vụ nước tương chứa độc chất gây ung thư 3-MCPD cao gấp 2000 lần cho phép, bộ y tế phát hiện đã từ 6 năm qua, nhưng chúng tôi thấy đâu có vấn đề gì! Mọi ô nhiễm tác hại môi trường khác, khiến sinh dị tật và bệnh tật cho nhân dân, chúng tôi đã có con dê tế thần là Dioxin (“Chất độc Da Cam”) mà chúng tôi đang theo đuổi vụ kiện trong những ngày này đấy.

4- Đất nước chúng tôi tài nguyên phong phú, đất đai xây dựng nhà máy hãng xưởng luôn có sẵn, dù là thành phố, ngoại ô hay nông thôn. Các công ty quý quốc cần bao nhiêu diện tích, chúng tôi cung cấp ngay. Phá rừng để làm sân golf rộng rãi cho các vị đại tư bản ngoại giải trí cũng chẳng thành vấn đề. Vì chúng tôi có một lực lượng giải tỏa nhanh chóng, chuyên nghiệp. Giải tỏa xong rồi mà vì lý do nào đó, các công ty chưa thể đến xây dựng thì cũng chớ lo. Quy hoạch treo là một trong những khái niệm kinh tế độc đáo của chúng tôi. Cũng xin đừng bận tâm về chuyện đền bù, cung cấp nơi sinh sống làm việc mới cho những kẻ bị di dời. Mặc kệ bọn chúng. Thí cho chúng vài chung cư mà tuổi thọ chỉ có vài năm cũng được rồi. Những đứa nào không bằng lòng việc đền bù hay bất mãn chuyện tước đoạt, chúng mặc sức kiện. Các cấp địa phương sẽ đùn đẩy cho nhau. Chúng ra tận Hà Nội thì đã có nhà tiếp dân trung ương cho chúng nuôi ảo vọng, có vườn hoa Mai Xuân Thưởng cho chúng dãi dầu mưa nắng, có lực lượng công an giỏi nghiệp vụ trấn áp, trừng trị cho chúng biết thế nào là lễ độ khi đi kiện các đầy tớ của nhân dân, khi phá rối giấc ngủ của hàng lãnh đạo, khi bôi bẩn bộ mặt chế độ giữa chốn thủ đô của nước nhà. Nhiều đứa khiến kiện từ đời ông đời cha, sang đến đời con đời cháu, mà có ăn thua gì. Điều quan trọng là khi các công dân HK đến đất nước chúng tôi, ăn ở làm việc tại thành phố hay giải trí tại các khu du lịch, thấy nhà cao cửa rộng, phục vụ đàng hoàng, trả cho chúng tôi đôla hậu hĩ là chúng tôi mừng rồi.

Nhắc đến đôla, tôi nhớ trên các đồng tiền của quý quốc luôn có hàng chữ: “Chúng tôi tin ở Thượng Đế”. Đối với người Cộng sản vô thần chúng tôi, Thượng Đế đó chính là Đô-la. Chúng tôi chỉ biết có thần quyền lực và thần tiền tài. Vậy, chúng tôi nguyện xin Thần Đôla phù trợ tất cả chúng ta. May dollar bless us!

www.TDNgonLuan.com hoan nghênh ý kiến đóng góp của qúy vị độc giả. Xin email về: tdngonluan@yahoo.com hay type vào hộp Ý Kiến/Comment Box ở dưới đây và nhấn vào nút "Submit" để gởi đi. Trân trọng:

TÊN, HỌ / NAME:  
 E M A I L:  

Ý KIẾN /  COMMENT:  

Trở về trang chính

Chân    thành    cảm    tạ    qúy    vị    ghé    thăm    trang    nhà    website    Tự    Do    Thông    Tin    Ngôn    Luận    cho    toàn    dân    Việt Nam

Copyright © 2006 www.tdngonluan.com/Email: tdngonluan@yahoo.com/Webmaster: legraphic@yahoo.com - All rights reserved.