Mọi người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới, bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự lựa chọn của mình (Điều 19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982). (Everyone shall have the right to freedom of expression; this right shall include freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds, regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the form of art, or through any other media of his choice.)

Gần đây, khi chủ trì “Hội nghị kiểm điểm tự phê bình và phê bình của ngành công an” kéo dài 5 ngày từ 29-8-2012 của Ban Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương tại Hà Nội, bộ trưởng công an CS Trần Đại Quang có tuyên bố: “Trong công tác, chiến đấu, cán bộ, chiến sỹ phải luôn nêu cao ý thức tổ chức kỷ luật; kiên quyết chống tình trạng thiếu trách nhiệm, vô cảm trước yêu cầu chính đáng của người dân.” Nhiều người dân nghe được, nghĩ rằng công an vẫn còn có trái tim biết rung cảm và một tấm lòng biết phục thiện. Thế nhưng trong cùng ngày khai mạc hội nghị, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao tại Hà Nội đã kết luận cách sai trái trắng trợn như công an Bình Dương trước đây về cái chết của anh Nguyễn Công Nhựt tại trụ sở công an huyện Bến Cát là anh đã tự sát trong đồn. Một ngày sau đó, 30-08, lại thêm một vụ dân bị chết trong trụ sở công an ở cũng ở Hà Nội (huyện Đông Anh). Đó là ông Nguyễn Mậu Thuận, 54 tuổi, chỉ vài giờ sau khi bị mời vào đồn công an xã Kim Nỗ “làm việc” về chuyện xích mích với hàng xóm thì bị đánh chết do bàn tay tra tấn của 4 công an trẻ. Chưa hết, ngày 6-9-2012, công an xã Tân Lộc, Thới Bình, Cà Mau lại dùng súng bắn một người dân thủng ruột. Ngày 7-9-2012, anh Nguyễn Văn Hiền, 43 tuổi, phường Ngô Quyền, Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc, cũng vì xô xát với một đứa cháu ruột mà sau đó đã bị “mời” lên đồn công an và đã tử vong ở bệnh viện sau khi ra khỏi nơi làm việc của các “bạn dân” này. Trước đó, tháng 7 năm nay, qua phiên tòa phúc thẩm xử y án 4 năm tù cho một tên trung tá giết người, thiên hạ lại nhớ tới cái chết tức tưởi của ông Trịnh Xuân Tùng trong đồn công an Hà Nội. Dĩ nhiên tất cả các nạn nhân vô tội hay nhẹ tội này đã một mực van xin hay kêu thét khi bị những dùi cui, roi điện, cú đấm tung tới tấp vào người vào mặt. Thế nhưng công an đã bịt tai mình và có khi cũng bịt miệng nạn nhân lại để ngoài đồn khỏi nghe thấy. Hành vi của lực lượng chỉ biết “còn đảng còn mình” này thật ra phản ảnh thói “bưng tai mình và bịt miệng dân” thâm cân cố đế của cái tập đoàn lãnh đạo mà họ đang ngu xuẩn và mù quáng phục vụ.

Thói “bưng tai mình” của đảng gần đây lại biểu hiệu qua một vài sự kiện quan trọng.

1- Trước hết là vụ nhà máy điện nguyên tử ở Ninh Thuận. Sau thảm họa hạt nhân tại Fukushima Nhật Bản (03-2011), tập đoàn điện hạt nhân TEPCO đã phải ngậm ngùi đóng hết mọi nhà máy điện tại Nhật và từ bỏ một kế hoạch béo bở trị giá hơn 10 tỷ đôla xây nhà máy điện hạt nhân tại Việt Nam. Tiếp đến, có tin tập đoàn điện hạt nhân Rosatom của Nga -cũng được Hà Nội mời mọc thực hiện dự án tại Ninh Thuận- bị tố cáo đã nhiều phen rút ruột, tráo đổi vật liệu chế tạo các lò phản ứng cung cấp cho các nhà máy điện hạt nhân, tham nhũng nhiều tỷ Rúp trong dự án xây nhà máy điện nguyên tử nổi đầu tiên tại chính nước họ. Ngoài ra, kết quả khảo sát địa chất tại khu vực dự trù xây nhà máy tại Ninh Thuận phát hiện nhiều vết nứt có thể gây vô vàn nguy hiểm. Thêm vào đó, tình trạng đào tạo nhân sự đang đi vào ngõ cụt và chắc chắn sẽ bị bế tắc, vì số sinh viên xung phong tham gia các chương trình đào tạo hạt nhân tại Nga không được bao nhiêu; sau hai năm chỉ chiêu dụ được vài chục người, mặc dầu họ được khuyến khích với nhiều đặc ân và ưu đãi. Tất cả đã khiến toàn dân cùng các nhân sĩ, trí thức, chuyên gia hạt nhân trong ngoài nước đặt nhiều kỳ vọng lãnh đạo đảng CS sớm xét lại và sáng suốt đưa ra quyết định ngưng toàn bộ những dự án xây nhà máy điện hạt nhân, không những tại Ninh Thuận mà trên toàn cõi đất Việt. Thế nhưng, trong phiên họp mới đây của Ban chỉ đạo dự án, ngày 9-08-2012, Phó thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân vẫn bưng tai bịt mắt mình, cố chấp thực hiện dự án điên cuồng cho bằng được!

Tiếp đến là vụ đập Thủy điện Sông Tranh 2. Liên tục bốn ngày liền đầu tháng 9, 10 vụ động đất đã xảy ra trong khu vực huyện Bắc Trà My, nơi đập thủy điện này tồn tại với nhiều vấn đề kỹ thuật từ lâu gây lo ngại. Nhiều nhà dân bị nứt, chính đập cũng thêm rung chuyển và nước chảy từ các khe nứt tăng nhiều. Trong khi mấy chục ngàn người dân hốt hoảng lo ngại con đập sẽ bị vỡ và nhiều chuyên gia cho biết động đất xảy ra là do chính việc xây đập (GS Nguyễn Trường Tiến), thì nhà cầm quyền trung ương vẫn ung dung ngồi chờ cấp dưới báo cáo tình hình. Còn nhà cầm quyền địa phương thì vẫn cấm cửa không cho báo chí đi vào đường hầm nơi đang sửa chữa, vẫn tuyên bố đập luôn vững chắc, động đất “còn ở cấp độ nằm trong sự cho phép trong khi sức chịu dựng địa chấn của đập cao hơn nhiều”!?! Ngoài ra, đến lúc này, phương án phối hợp giữa Thủy điện Sông Tranh 2 với địa phương mới dừng lại ở việc cung cấp thông tin, còn phương án cụ thể, trang bị, lực lượng là chưa có. Cái cần trước mắt là bản đồ ngập lụt thì bên Thủy điện vẫn chưa cung cấp, do đó địa phương sẽ bị động khi đập vỡ, khó xác định được điểm cao để tập kết dân lại. Thê thảm hơn, ông phó chủ tịch huyện Hiệp Đức cho biết sẽ phải dùng một phương thức báo động nghe qua mà ngậm ngùi giữa thời văn minh điện tử. Đó là dùng súng đại liên! Điên cuồng hơn nữa, đơn vị quản lý thuỷ điện đã bắt đầu tích nước hồ chứa trở lại vào ngày 6-9, khiến người dân không thể không kinh hoàng. Rõ ràng thói vô cảm di truyền và bưng tai bịt mắt thâm căn cố đế của Cộng sản đang coi tính mạng tài sản của hàng chục ngàn gia đình là con số không to tướng!

2- Thói “bịt miệng dân” của đảng gần đây lại biểu hiệu qua một vài sự kiện quan trọng khác. Trước hết, vào ngày 12-09-2012, văn phòng chính phủ đã gửi một công văn "hỏa tốc" đến các bộ Công an, Thông tin Truyền thông và Ban Tuyên giáo về việc “xử lý thông tin có nội dung chống Đảng và Nhà Nước”. Trong công văn mang số 7169 này, Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị cho các cơ quan chức năng phải gấp rút điều tra, xử lý việc đăng tải thông tin có nội dung mà văn bản cho là phản động, cáo giác tình trạng một số trang điện tử như Dân Làm Báo, Quan Làm Báo, Biển Đông (vốn đang có hàng triệu lượt người truy cập, vì đưa ra nhiều sự thật động trời trong đảng hoặc vì thẳng thắn đứng về phía công luận)… đã đăng tải thông tin gọi là “vu khống, bịa đặt, xuyên tạc, không đúng sự thật” nhằm “bôi đen bộ máy lãnh đạo của đất nước, kích động chống Đảng và Nhà nước, gây hoài nghi và tạo nên những dư luận xấu trong xã hội”! Đồng thời, viên thủ tướng CS cũng cấm cán bộ nhà nước đọc và phổ biến các thông tin trên những trang mạng này vì đó là “là thủ đoạn thâm độc của các thế lực thù địch”! Thế là các nhà cung cấp dịch vụ Internet tại Việt Nam tiếp tục xiết chặt hơn nữa đường truy cập đến các trang “phản động” trên bằng cách dựng nhiều tường lửa. Bộ CA thì lo việc “điều tra, xử lý các tổ chức, cá nhân xây dựng và hỗ trợ bọn này”. Bộ Thông tin Truyền thông, Ban tuyên giáo, các cơ quan báo chí lề phải thì phải tăng cường việc cung cấp thông tin "khách quan", chủ động phản bác thông tin từ các trang mạng lề trái.

Trước thái độ chuyên quyền này, Dân Làm Báo đã tuyên bố: “không chấp nhận và khuất phục trước mọi hành động bịt mồm, bịt mắt, bịt tai của bất kỳ nhà nước, đảng cầm quyền nào. Không ai có quyền phán xét và tự quyết định những gì mà công dân Việt Nam được đọc, nghe và trao đổi. Do đó, Danlambao sẽ tiếp tục cung cấp thông tin và quan điểm đa chiều của mọi thành phần nhân dân, tạo diễn đàn để chính dân “độc giả” chúng ta tự làm tin, tự thông tin, tự đại diện cho cái nhìn, quan điểm của chính mình, tự cất tiếng nói về những vấn đề chúng ta quan tâm trong đời sống”. Còn việc chỉ thị “các bộ, ngành, các địa phương lãnh đạo cán bộ, công chức, viên chức không xem, không sử dụng loan truyền và phổ biến thông tin…” nơi các trang trên thì đúng là chà đạp lên quyền tự do ngôn luận và thông tin của mọi công dân đã được quy định bởi Hiến pháp và vi phạm những quy ước quốc tế về nhân quyền mà Hà Nội đã cam kết tuân giữ. Mặc! Bịt miệng ai được thì bịt miệng đã, kẻo chúng làm loạn thì đảng rồi đời!

Vụ thứ hai là phiên xử nhà báo Hoàng Khương hôm 07-09-2012 tại Sài Gòn với mức án 4 năm tù vì “tội hối lộ” một viên chức nhà nước đang làm phận sự. Từ lâu, ai cũng biết anh là một nhà báo trẻ, có công tâm của báo Tuổi Trẻ, chuyên điều tra về việc đòi hối lộ trắng trợn và ghê gớm của công an giao thông. Thành ra phiên tòa xử anh đã được đồng bào trong lẫn ngoài nước chăm chú theo dõi. Ngay tại tòa án ở Sài Gòn, từ sáng sớm bà con đã kéo đến đông đảo và khi kết thúc, rất nhiều bạn trẻ đã vẫy chào, chạy theo xe thùng chở Hoàng Khương về nhà tù, với lòng xót xa, quý mến và cảm phục. Lịch sử của ngành tòa án và ngành công an “xã hội chủ nghĩa” lại ghi thêm lần nữa tội hiếp đáp, trả thù hèn hạ đối với một nhà báo trẻ có lương tâm lẫn nhiệt tình chống tham nhũng, và qua đó khinh miệt, khiêu khích cả làng báo. Đây là vết nhơ mới của một bộ máy cầm quyền vừa độc đoán vừa tham nhũng đang ngày càng lao xuống hố thẳm. Về vụ việc này, trong thông cáo đưa ra hôm 07-09-2012, ông Christophe Deloire, tổng giám đốc Phóng viên Không biên giới, có viết : “Bản án này vừa bất công vừa gây phẫn nộ. Khi lên án việc điều tra của phóng viên này và việc đăng hai bài báo tố cáo các vụ tham nhũng trong hàng ngũ công an, thẩm phán Nguyễn Thị Thu Thủy (chủ tọa phiên tòa) đã biến một việc làm có tính chất công ích thành một tội có thể bị phạt tù. Việc nhà chức trách phát hiện vụ tham nhũng này nhờ hai bài báo của Hoàng Khương là yếu tố minh chứng cho sự thành thật của nhà báo này. Trong lời tuyên án, chính toà cũng đã công nhận việc làm của anh là hữu ích”. Nhưng lãnh đạo Cộng sản thì làm sao cho hành động vạch trần đó là hữu ích, bởi lẽ họ chỉ có một tin tưởng mù quáng là dùng bạo lực để bịt miệng cả dân tộc.

Sở dĩ tập đoàn Ba Đình gia tăng thói bưng tai mình và bịt miệng dân trong thời gian gần đây là vì cả Bộ Chính trị và đàn em, tay chân, phe phái đang sống mái với nhau trong một cuộc quyết đấu nhằm tranh giành quyền lực lẫn quyền lợi. Phe Sang-Trọng đang tấn công phe Hùng-Dũng và phe Hùng-Dũng đang tìm cách trả đũa. Trong chính trường Việt Nam hiện thời, người ta không nghe thấy những ưu tư lo lắng về nạn kinh tế khủng hoảng, tài chánh kiệt quệ, đạo đức suy đồi và dân tình điêu linh khốn khổ, hay cấp bách hơn và nghiêm trọng hơn nữa là quốc thù Trung cộng đang xâm lấn và xâm nhập, mà chỉ thấy những đấu đá, tranh giành của một bọn người chỉ biết đến túi bạc và ngai vàng của mình thôi!

Ban Biên Tập (số 155, ngày 15-09-2012)
-Nhấn vào Link này để "download" (save as) Bán nguyệt san TDNL ở dạng (format): .pdf, sẽ chậm (xin kiên nhẫn!), nếu bạn không sử dụng đường dây cao tốc Internet DSL, nhưng toàn bộ mỗi số báo 32 trang sẽ giữ dạng nguyên thủy, như là 1 file duy nhất: http://www.tdngonluan.com/pdf/TuDoNgonLuan_So155_15September2012.pdf
....................................................................................................

Chân    thành    cảm    tạ    qúy    vị    ghé    thăm    trang    nhà    website    Tự    Do    Thông    Tin    Ngôn    Luận    cho    toàn    dân    Việt Nam

Copyright © 2006 www.tdngonluan.com/Email: witness2005@gmail.com/Webmaster: legraphic@yahoo.com - All rights reserved.