“Mọi
người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp
nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới,
bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật,
hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự
lựa chọn của mình”
(Điều
19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc
biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982).
(Everyone
shall have the right to freedom of expression; this right shall include
freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds,
regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the
form of art, or through any other media of his choice.)
|
D
I Ễ N Đ À N Cách
đây vài tuần, từ mồng 8 đến 18-06-2010, trên mạng tưới toàn cầu đã
phổ biến rộng rãi Lời Chứng số 04 của Linh mục Nguyễn Văn Lý và của
một số tù nhân lương tâm khác như các cô Hồ Thị Bích Khương, Lê Thị
Công Nhân, Lê Thị Kim Thu, các anh Nguyễn Hữu Phu, Nguyễn Ngọc Quang…
Tiếp theo đó, ngày 19-06, lại xuất hiện tiếp Phụ lục 1 cho Lời chứng
này. Hai bản văn đã trình bày “44 nhục hình & kỹ xảo mà cán
bộ CSVN đã và đang sử dụng để tra tấn các tù nhân trong các nhà tạm
giữ, trại tạm giam và trại giam tại Việt Nam hiện nay”. Đọc xong,
không ai không khỏi rùng mình vì sự gian tà, hung ác và thâm
độc của con người Cộng sản. Gian tà là vì Cộng sản đã ký
vào Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị của Liên Hiệp
quốc trong đó có điều 7 : “Không ai có thể bị tra tấn, phải chịu
những hình phạt hay đối xử tàn ác, vô nhân đạo, làm hạ thấp phẩm giá
con người”, tiếp đó CS còn đưa ra bộ Luật Tố tụng Hình sự (2003)
trong đó có những điều khoản văn minh như điều 6 : “Nghiêm cấm
mọi hình thức truy bức, nhục hình”; điều 7 : “Mọi hành vi
xâm phạm tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, tài sản đều bị xử
lý theo pháp luật….”; điều 8 : “Không ai được xâm phạm chỗ
ở, an toàn và bí mật thư tín, điện thoại, điện tín của công dân…”;
điều 9 : “Không ai bị coi là có tội và phải chịu hình phạt khi
chưa có bản án kết tội của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật”.
Nhưng trong thực tế, rất nhiều nơi nhân viên bộ máy đàn áp khổng lồ
của CS (cụ thể là công an) đã làm ngược lại, ngang nhiên vi phạm nặng
nề những điều khoản ấy mà không hề sợ cơ quan nào xử lý, cũng chẳng
e dè dư luận kết tội. Thâm độc là vì Lời Chứng cho
thấy các kỹ xảo tra tấn và thực hiện nhục hình vừa để khảo cung, vừa
để hành hạ ấy đúng là đặc trưng của Việt Cộng, chẳng bạo quyền nước
nào sánh kịp (may ra có Tàu Cộng), ở chỗ chúng diễn ra tại bất cứ
nơi nào và không cần dụng cụ tra tấn cổ điển lộ liễu. Nơi ấy chỉ cần
hơi thanh vắng, xa tầm mắt tò mò của các nạn nhân khác là đủ. Các
dụng cụ nhục hình/tra tấn lại vừa rất dã man vừa rất thanh lịch, vừa
luôn có sẵn vừa khó phát hiện : ánh nắng, bút viết, thước kẻ, thước
may, bàn viết, ghế ngồi, sàn nhà, trần nhà, cửa sổ, bàn tay, găng
tay, dép nhựa, giày da, chìa khóa, ổ khóa, đinh sắt, còng tay, roi
điện, dùi cui,… thậm chí cả đến mái tóc dài của tên đồ tể. Được nghiên
cứu tuyển chọn qua kinh nghiệm lâu dài, chúng thường chỉ để lại thương
tích vài ba tháng, có thể tự lành, hoặc dù gây tổn thương bên trong,
gieo mầm bệnh AIDS, có thể dẫn đến cái chết và rồi sẽ được pháp y
gán cho một nguyên nhân vớ vẩn nào đó, nhưng rất ít để lại dấu vết
bên ngoài lâu dài, đề phòng nạn nhân khiếu kiện về sau. Tàn
ác là vì 44 nhục hình, kỹ xảo tra tấn đó (chưa liệt kê hết)
là những gì vượt quá sự hình dung của con người bình thường, đặc biệt
là nhân loại trong thế giới văn minh. Tất cả lại được sử dụng với
sự cho phép, hay đúng hơn là truyền lệnh, của giới lãnh đạo cao cấp
CS, nhằm mục đích khủng bố tinh thần, tiêu diệt ý chí, tàn phá sinh
lực của những công dân yêu chuộng tự do, đề cao dân chủ, đấu tranh
cho nhân quyền. Thật đúng như nhận định thời danh của linh mục Frédéric-Vincent
Lebbe (1877-1940), một nhà truyền giáo người Bỉ từng hoạt động tại
Trung Hoa, bị CS Mao bắt năm 1940 rồi chết trong cùng năm đó. Ngài
từng nói: “Cộng sản Trung Hoa không phải là người Trung Hoa! Cộng
sản Trung Hoa không phải là người! Cộng sản Trung Hoa là quỷ hiện
hình!”. Lời này cũng áp dụng hoàn toàn chính xác cho Cộng sản
Việt Nam hôm nay! Được ký tên cách tập thể và được minh nhiên xác
nhận sẽ công khai nêu chứng từ trước quốc tế, Lời Chứng thứ 4 quả
đã nói thẳng vào mặt đảng Việt Cộng! Ban
Biên Tập (số 102, ngày 01-07-2010) |