Mọi người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới, bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự lựa chọn của mình (Điều 19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982). (Everyone shall have the right to freedom of expression; this right shall include freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds, regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the form of art, or through any other media of his choice.)

Từ hơn cả tuần nay, trên các đài phát thanh, đài truyền hình của CSVN, ngày đêm ra rả bài hát “Đảng đã cho ta một mùa xuân” của Phạm Tuyên: “1- Đảng đã cho ta một mùa xuân đầy ước vọng, một mùa xuân tươi tràn ánh sáng khắp nơi nơi. Đảng đã đem về tuổi xuân cho nước non, vang tiếng hát ca chứa chan niềm yêu đời. Bao năm khổ đau đất nước ta không mùa xuân, cuộc đời tăm tối chốn lao tù bao hờn căm. Vừng dương hé sáng khi khắp nơi ta có Đảng, bóng tối lui dần tiếng chim vui hót vang. Và rồi từ đây ánh dương soi đời mới. Tiến theo cờ đảng là thấy tương lai sáng tươi. 2- Đảng đã cho ta cả mùa xuân của cuộc đời. Đảng truyền cho ta một niềm tin ở tương lai. Đảng đã mang lại tình yêu thương khắp nơi. Thế giới quanh ta hân hoan ngàn tiếng cười. Xua đi màn đêm chiến tranh gieo bao khổ đau, cuộc đời từ nay sẽ sáng tươi như mùa xuân. Vượt mọi gian khó ta tiến lên đi theo Đảng, băng giá tan dần ánh dương càng huy hoàng. Bạn ơi mùa xuân khắp nơi tươi đẹp quá, khi lý tưởng đảng rực sáng trong tim chúng ta”. Đây là một trong những bài hát khốn nạn, đểu giả, lố bịch, trơ trẽn nhất của Cộng sản Hà Nội, được sáng tác năm 1960 bởi một nhạc sĩ bồi bút hạ đẳng (hay thượng đẳng cũng vậy), kẻ đã viết rất nhiều ca khúc nâng bi chế độ bằng chính máu của thân phụ mình, học giả Phạm Quỳnh (bị Hồ Chí Minh ra lệnh xử tử ngày 6-9-1945) và bằng chính máu của các bạn nghệ sĩ nạn nhân vụ Nhân văn Giai phẩm.

Khốn nạn, đểu giả, lố bịch và trơ trẽn, vì bài hát ca tụng đảng như Thượng Đế, như Ông Trời, đang lúc kể từ khi nó xuất hiện trên đất nước cho tới nay, thực tế đã hoàn toàn trái ngược. Sự kiện chứng minh thì vô số vô vàn. Quê hương của con Hồng cháu Lạc, từ ngày bị ác đảng đó thống trị, chỉ trông thấy mùa đông tang thương u ám, chỉ nhìn thấy sự suy thoái cằn cỗi tụt hậu, chỉ nghe thấy tiếng thở than chán đời, chỉ cảm thấy nỗi cay đắng tủi nhục, chỉ nếm thấy sự giả trá thù hận và chỉ mộng thấy một chân trời u ám, một tương lai tối đen... Suốt trên 60 năm nay, toàn dân rên siết dưới tay toàn đảng, qua toàn bộ chủ trương đường lối nhắm mục tiêu toàn trị bằng khủng bố và cướp bóc, bằng lừa gạt và bạo hành.

Thời gian gần đây, trong bầu khí chuẩn bị cho cái gọi là Đại hội đảng lần thứ XI, dân chúng nhiều địa phương lại gánh chịu sự lộng hành của một số “ông trời con” đang muốn biểu dương quyền lực để giành những ghế béo bở trong kỳ đại hội tới, hoặc đang muốn lập thành tích ngoạn mục để được lãnh đạo lưu ý, cất nhắc trên đường hoạn lộ. Chỉ xin điểm một vài khuôn mặt “lãnh chúa CS tiêu biểu” qua một vài vụ việc nổi cộm.

1- Trước tiên là Phạm Quang Nghị, bí thư thành ủy Hà Nội. Ai ai cũng thấy nhân vật này đã vung bàn tay sắt qua biến cố Đồng Chiêm đẫm máu và vụ án nhà văn Trần Khải Thanh Thủy. Nhiều ý kiến cho rằng ông ta muốn dùng Ðồng Chiêm như con cờ chiến lược nhằm chiếm cho được chức Tổng Bí thư vào kỳ đại hội tới của đảng. Việc đập Thánh giá tại đó -hành động xúc phạm tôn giáo chưa từng thấy- vừa là một sự thị uy đối với đồng đảng vừa là một thành tích dâng lên quan thầy của ông -cộng đảng Trung Quốc- để nói với họ rằng Việt Nam sẽ tiếp tục kiên định theo con đường XHCN triệt hạ tôn giáo mà Mao Chủ tịch đã vạch. Những tay chân của ông, từ thiếu tướng Nguyễn Đức Nhanh (kẻ chỉ huy đoàn quân tấn công Đồng Chiêm rạng ngày 06-01-2010), đến ban Khoa giáo Thành ủy, tờ bồi bút Hà Nội Mới, đã luôn dùng đủ đòn để khủng bố, vu khống, hăm dọa từ giáo dân, tu sĩ, linh mục toàn Tổng giáo phận Hà Nội, kể cả Đức TGM Ngô Quang Kiệt.

Trong phiên tòa vu cáo trắng trợn và kết án phi lý, biến nạn nhân Trần Khải Thanh Thủy trở thành tội nhân, bất chấp sự phát giác của công luận quốc tế và quốc nội từ mấy tháng trước, Phạm Quang Nghị đã muốn dập tắt một trong những tiếng nói mạnh mẽ nhất vạch trần tội ác của Hồ Chí Minh và của đồ đệ đồng đảng. Phen này, ông ta lại nhờ đến hai tay đàn em một võ một văn là Bạch Thành Định, phó giám đốc công an thành phố Hà Nội phụ trách mặt an ninh, tên đồ tể sẵn sàng trấn áp nhân dân bằng nhiều thủ đoạn đẫm máu: dùi cui, báng súng, lựu đạn cay song hành với vu khống, gài bẫy để bỏ tù… và Hồ Quang Lợi, tổng biên tập báo Hà Nội Mới (HNM), kẻ từng thi thố tài năng “nô ngôn bồi bút” qua vụ Đồng Chiêm trước đó và nay tiếp tục dùng cái lưỡi trơ trẽn để lừa bịp dư luận, vu khống người lương thiện, xuyên tạc tính chất sự việc, đánh lừa nhân dân.

2- Ông trời con thứ hai là Nguyễn Trường Tô, chủ tịch tỉnh Hà Giang, người được bêu danh bên cạnh hiệu trưởng trường THPT thị trấn Việt Lâm (huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang) là Sầm Đức Xương, “nhà mô phạm” đã bị bắt giam ngày 7-9-2009 vì tội tổ chức và tham gia đường dây mua bán trinh trẻ vị thành niên, nữ sinh cấp 2 cấp 3, học trò của chính ông trong một thời gian khá dài. Ngay hôm sau phiên tòa sơ thẩm (06-11-2009), Nguyễn Trường Tô đã dõng dạc lên tiếng với báo chí: “Hiệu trưởng mua dâm nữ sinh là một việc động trời, không thể hình dung được. Ðây là một việc làm đáng xấu hổ và không thể chấp nhận với một thầy giáo đồng thời là người đứng đầu một trường cấp 3.” Thế nhưng, từ trong nhà tù, hai nữ sinh bị kết tội “môi giới mại dâm”, đồng lõa với hiệu trưởng là Nguyễn Thúy Hằng (19 tuổi, lãnh án 6 năm tù) và Nguyễn Thị Thanh Thúy (18 tuổi, lãnh án 5 năm tù), đã viết hai bức thư, tố cáo đích danh chủ tịch tỉnh Hà Giang chính là kẻ đã mua dâm bên cạnh nhiều quan chức cao cấp tại tỉnh.

Thế là ngày 1-2-2010, phiên tòa phúc thẩm đã tuyên bố hủy bản án sơ thẩm vì những sai phạm nghiêm trọng từ việc công an điều tra đến việc chánh án xét xử. Báo chí trong nước lúc ấy, đặc biệt tờ “Người Cao Tuổi” (số ra ngày 2-2-2010) đã đích danh chỉ mặt chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang là một trong những kẻ hại đời các nữ sinh vị thành niên… Khốn nạn thay, tòa phúc thẩm vẫn y án như tòa sơ thẩm. Rồi báo Người Cao Tuổi sau đó đã phải sửa lại bản tin và bôi bỏ đoạn này. Những tờ báo khác có viết những gì liên quan tới đám quan chức mua dâm trẻ em cũng đều sửa lại. Tưởng cũng nên nhắc lại rằng ở kỳ họp Quốc hội CSVN hồi cuối năm trước, một đại biểu đã từng nhắc đến Chủ tịch tỉnh Hà Giang như một điển hình của tình trạng không tôn trọng kỷ cương. Đó là đã phớt lờ việc thực hiện một chỉ đạo của Thủ tướng, bất kể nhân vật đứng đầu Chính phủ có văn bản nhắc nhở đến năm lần. Cho đến nay, bất chấp sóng gió dư luận, Nguyễn Trường Tô vẫn kín tiếng, yên vị, vững như bàn thạch.

3- Ông trời con thứ ba là Nguyễn Bá Thanh, Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy kiêm Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Đà Nẵng, đồng thời là đại biểu Quốc hội! Từ bao năm nay, ông ta bị nhiều người tố cáo tham nhũng, trong đó đặc biệt có đơn của tướng Trần Văn Thanh, chánh thanh tra bộ Công an và nguyên giám đốc Công an Đà Nẵng. Trớ trêu thay, ông này cùng đồng bạn lại bị chính Nguyễn Bá Thanh đem xét xử nhiều lần vì tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích quốc gia…”, kể cả khi tướng Thanh liệt giường. Phiên xử gần đây nhất, hôm 7-12-2009 tại Đà Nẵng, đã tiếp tục gây sự chú ý trong dư luận về quyền “bảo vệ” và “xử phạt” người tham nhũng và tố cáo tham nhũng tại Việt Nam. Trong phiên tòa này, luật sư luôn bị chánh án Trần Mẫn tìm cách bịt miệng. Chánh án này là em ruột bà Trần Thị Thủy. Bà Trần Thị Thủy là vợ ông Nguyễn Văn Chi. Ông Nguyễn Văn Chi là uỷ viên Bộ chính trị, kiêm Chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra Trung ương đảng, và là bạn thân của Nguyễn Bá Thanh. Một phiên tòa tái thẩm sẽ diễn ra tại Hà Nội mùa xuân năm nay. Nhưng hiện giờ, những người lên tiếng tố cáo tội ác của Nguyễn Bá Thanh tiếp tục bị xoi mói, khủng bố, rình rập. Còn riêng nhân vật này vẫn bình chân như vại…

Đó là chưa kể đến vụ việc ông ta đang tìm cách cướp đoạt đất đai của hơn 2000 người dân (trong đó đa phần là tín hữu Công giáo) tại thôn Cồn Dầu, phường Hòa Xuân, quận Cẩm Lệ, Tp Ðà Nẵng, để thực hiện dự án khu du lịch sinh thái Hòa Xuân. Chính ông ta đã nhiều lần dẫn “lính” xuống tận nơi để kiểm định, dọa nạt, khủng bố, rồi còn ra lệnh cho cấp dưới thường xuyên bao vây, dò xét, phong tỏa gia đình họ… khiến người dân nơi đây như sống trong hỏa ngục…

4- Những ông trời con tại các tỉnh Lạng Sơn, Quảng Ninh, Cao Bằng, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum và Bình Dương… Trong bài viết mới đây, hai tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh đã báo động khẩn cấp việc cấp uỷ đảng cùng nhà cầm quyền ở những nơi này đã tự ý ký kết với nhiều doanh nghiệp người Hoa đóng tại Trung Quốc, Hồng Kông và Đài Loan, những thoả thuận cho phép họ thuê đất và rừng để kinh doanh. Diện tích cho thuê tổng cộng là 264.000 hec-ta rừng phần lớn ở đầu nguồn, các tỉnh biên giới (theo báo cáo kín của Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn). Các thoả thuận đều có giá trị trong thời gian 50 năm, và sẽ kéo dài hơn sau đó. Vì lợi ích riêng tư, các lãnh chúa địa phương này đang gây ra hiểm họa lớn lao cho Tổ quốc, cho cuộc sống và an ninh của nhân dân, cho nền quốc phòng của Đất nước. Vốn mang giòng máu đại Hán và đang có mưu đồ thôn tính Việt Nam, những kẻ thuê đất người Trung Quốc sẽ tha hồ chặt phá cây rừng từ đầu nguồn, khiến hồ sẽ cạn nước, các nhà máy thuỷ điện sẽ chết, môi trường sẽ bị huỷ hoại. Ngoài ra, họ có thể sẽ lập tại chỗ những làng người Hoa, thực hiện tiệm tiến việc xâm thực và đồng hóa dân Việt. Đây chính là một cuộc tự sát của quê hương đất nước, mà kẻ mở đường chính là những lãnh chúa, những ông trời con bản địa người Việt.

Khi một đất nước chẳng còn luật lệ nào ngoài sự lộng hành của “Ông Trời lớn” là đảng CS và của những “ông trời con” là các quan chức bản địa, trong sự điều phối và vì kế hoạch thôn tính của “Ông Trời tối đại”, “Thiên triều” phương Bắc, thì hiểm họa nước mất, nhà tan, dân diệt là chuyện cận kề. Những ai còn mang dòng máu Việt, nhất là giới trí thức và giới tu hành, lại có thể ngồi yên được sao?

Ban Biên Tập (số 93, ngày 15-02-2010)
-Nhấn vào Link này để "download" (save as) Bán nguyệt san TDNL ở dạng (format): .pdf, sẽ chậm (xin kiên nhẫn!), nếu bạn không sử dụng đường dây cao tốc Internet DSL, nhưng toàn bộ mỗi số báo 32 trang sẽ giữ dạng nguyên thủy, như là 1 file duy nhất: http://www.tdngonluan.com/pdf/TuDoNgonLuan_So93_15February2010.pdf
....................................................................................................

Chân    thành    cảm    tạ    qúy    vị    ghé    thăm    trang    nhà    website    Tự    Do    Thông    Tin    Ngôn    Luận    cho    toàn    dân    Việt Nam

Copyright © 2006 www.tdngonluan.com/Email: witness2005@gmail.com/Webmaster: legraphic@yahoo.com - All rights reserved.