Mọi người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới, bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự lựa chọn của mình (Điều 19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982). (Everyone shall have the right to freedom of expression; this right shall include freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds, regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the form of art, or through any other media of his choice.)

D I Ễ N   Đ À N

Đôi lời về các bài viết của Kỹ sư Bạch Ngọc Dương
Nguyễn Khắc Toàn (28.05.2006)

Thời gian vừa qua trong những ngày cuối tháng 5-2006, dư luận trong và ngoài nước xôn xao trước sự bạch hoá của kỹ sư Bạch Ngọc Dương về việc bị công an mật vụ, an ninh nhà nước CSVN đàn áp qua các bài viết: “Bằng chứng về việc bị đàn áp tự do ngôn luận và bất đồng chính kiến tại nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt nam”“Bài phát biểu về đề tài tham nhũng ở Việt nam tại trung tâm IRC-Phòng thông tin văn hoá, Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Hà nội”. Các bài tiểu luận và phát biểu này đã được phổ biến rộng rãi trên mạng internet toàn cầu. Nhiều người đã đặt câu hỏi Bạch Ngọc Dương là ai, làm gì, hiện nay ra sao? Với tư cách là một người biết rất rõ về một thanh niên trí thức có những suy tư, khao khát tự do dân chủ đối với đất nước hiện nay, tôi không thể không có đôi lời để dư luận cùng tỏ tường.

Bạch Ngọc Dương sinh trưởng trong một gia đình trí thức, gồm bố cũng là một kỹ sư xây dựng thuộc Viện thiết kế Hải phòng, một chuyên gia kỳ cựu giỏi của ngành xây dựng trong nước, mẹ là cán bộ của ngành dược phụ trách kế toán tiền lương xí nghiệp dược Hải phòng. Cả hai vị thân sinh của Dương đều là những cán bộ nhà nước và sống rất liêm chính, hiền lành, hoà nhã với mọi người trong gia đình và ngoài xã hội, tuy nhiên bây giờ thì cả hai ông bà đã đều nghỉ hưu. Ngoài ra trong gia đình Dương còn có một chị gái là cán bộ nhà nước hiện đang sinh sống tại khu tập thể Kim Liên, thành phố Hà nội và một em trai út là cán bộ trung cấp xây dựng cũng đang làm việc tại thành phố cảng này và ở cùng cha mẹ. Họ cũng đều là những người sống hiền lành, chân thật và là những người dân lương thiện. Gia đình bố mẹ của Dương hiện đang sinh sống tại Quận Lê Chân, thành phố Hải Phòng.

Bạch Ngọc Dương tốt nghiệp kỹ sư xây dựng tại trường Đại học Xây dựng, Hà nội năm 1997, sau khi ra trường đã làm việc tại Hà nội qua các công ty xây dựng của Bộ Quốc Phòng, rồi sang làm việc cho một số công ty nước ngoài có văn phòng đại diện tại Việt nam. Và cuối cùng thì vào làm việc cho công ty tư vấn xây dựng công nghiệp và đô thị Việt nam-Bộ xây dựng. Và cũng chính trong thời gian làm việc tại cơ quan này, Bạch Ngọc Dương đã có thể hiện những tư tưởng dân chủ của mình, những suy tư trăn trở về đất nước và anh đã chuyển những suy tư của mình thành những lá thư email, bài viết trao đổi với một số anh em, bạn bè trong cũng như ngoài nước. Như việc trao đổi email với kỹ sư Phương Nam Đỗ Nam Hải, trả lời phỏng vấn của phóng viên Huy Phương đài VOA nhân dịp 30-4-2005, với ông Nguyễn Đình Toàn thuộc một đài phát thanh tiếng nói Việt nam ở hải ngoại, tham gia diễn đàn bạn trẻ trên đài RFA, tham gia sinh hoạt trên các diễn đàn dân chủ Paltalk như “Tiếng nói tự do của người dân trong và ngoài nước”, “Tiếng nói tự do dân chủ cho Việt nam”…Ngoài ra, chính kỹ sư Bạch Ngọc Dương cũng là tác giả của một số bài viết ngắn nói lên suy tư, trăn trở và ước vọng của một thanh niên trẻ với vận mệnh của đất nước, khát vọng tự do của dân tộc dưới bút danh là Billy. Những phát biểu chính kiến và những bài viết ngắn này, nếu trong một hoàn cảnh một đất nước, một quốc gia có tự do dân chủ thực sự, có hệ thống chính trị đa nguyên, đa đảng, có tự do báo chí và tôn trọng các quyền con người cơ bản của công dân thì đó là chuyện đương nhiên và là điều hết sức bình thường. Nhưng trong hoàn cảnh cụ thể của Việt nam hiện nay, dưới một hệ thống chính trị độc đoán do Đảng cộng sản độc tôn nắm quyền, mà trong đó giá trị các quyền con người cơ bản, quyền tự do chính trị, quyền tự do báo chí, quyền tự do phát biểu chính kiến, tự do tư tưởng, tự do thông tin…đều bị bóp nghẹt thì những hành động đó của kỹ sư Bạch Ngọc Dương là cực kỳ nguy hiểm và nghiêm trọng. Vì Đảng và nhà nước, công an CSVN trong thế độc tôn chính trị hiện có của mình rất có thể sẽ gán cho anh những tội vi phạm luật hình sự của nước CHXHCN VN theo những điều của Bộ luật hình sự phát xít này mà án tù có thể là từ 3 năm đến 20 năm hoặc chung thân nếu bị khởi tố và đem ra xét xử theo điều 88 về “tội tuyên truyền chống nhà nước XHCN”. Và nhà cầm quyền CSVN cũng có thể gán cho anh sang một tội danh khác là vì có yếu tố quan hệ với nước ngoài mà cụ thể là những người Việt nam không còn mang quốc tịch của đất nước này nữa, nhưng đang sinh sống ở nhiều nước trên khắp thế giới. Cụ thể là tội làm “gián điệp” theo điều 80 Bộ luật hình sự hoặc theo điều 78 là “tội phản bội tổ quốc”, hoặc điều 79 là “tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” mà án phạt của Đảng và nhà nước CSVN có thể giáng xuống đầu người thanh niên này là mức án tù có thể từ 5 năm đến chung thân hoặc tử hình!. Những bài viết trên được Bạch Ngọc Dương viết ra từ khoảng độ tháng 8 năm 2004 và sau đó là năm 2005. Cũng chính trong khoảng thời gian này cơ quan công an, mật vụ an ninh của ĐCSVN đã phát hiện ra những việc làm trên của kỹ sư Dương thông qua những trao đổi của anh trên mạng internet ngay tại cơ quan nơi anh đang làm việc. Những bài viết đó là những suy nghĩ chân thật của anh về hiện tình hưng vong của đất nước ta hiện nay. Tuy nhiên những dòng suy nghĩ hiền lành, mộc mạc ấy cũng là nguy cơ đe doạ ghê gớm đến chiếc ghế ngồi độc tôn của Đảng CSVN. Do vậy, để phòng ngừa trước và dập tắt từ trong trứng nước mọi phản kháng, dù chỉ là trong tư tưởng, trong suy nghĩ, trong ước vọng và suy tư, nên công an VN đã ra tay để đàn áp, đe nẹt, trấn áp bắt giam, thẩm vấn anh nhiều ngày vào cuối tháng 9 năm 2005. Với hơn 10 bài viết của Bạch Ngọc Dương trong quãng thời gian ngắn trên, tôi đã đọc thấy nhiều điểm và văn phong khá gay gắt, quyết liệt trong việc phê phán Đảng CSVN độc đoán, độc tài và chuyên chế. Khi đọc những bài viết này người ta có thể hiểu rằng tác giả phải là người ở ngoài lãnh thổ Việt nam chứ không phải ở ngay giữa thủ đô Hà nội, nơi kỹ sư Dương đang sinh sống và làm việc. Chính nhiều cán bộ an ninh thuộc A42 khi tiến hành bắt giam, thẩm vấn đã nói thẳng với anh rằng: “Chúng tôi đọc bài viết của anh và chỉ muốn đập chết ăn thịt ngay!”…Nhưng trên thực tế tôi đã đọc rất kỹ những bài viết này chỉ thấy toát nên những bức xúc, trăn trở của một công dân, một thanh niên trẻ, một trí thức trước những thực trạng tồi tệ của đất nước mình, nó thể hiện một lòng yêu quê hương đất nước, thái độ căm phẫn trước những kẻ nắm quyền hiện nay trên đất nước này đang ra sức tham nhũng, bòn rút công quỹ nghèo khó của quốc gia và sống phè phỡn trên mồ hôi, nước mắt thậm chí cả máu của nhân dân cần lao. Qua đó người ta cũng thấy được mong muốn cháy bỏng của tác giả là ao ước cho dân tộc Việt nam sớm thoát khỏi đói nghèo và tụt hậu so với một thế giới đang phát triển rất nhanh chóng về mọi mặt. Đồng thời anh cũng chỉ ra đâu là nguyên nhân gây ra những thảm trạng đau lòng, tồi tệ cho đất nước, dân tộc Việt nam ngày nay.


Nhà Dân Chủ Nguyễn Khắc Tòan
và Kỹ sư Bạch Ngọc Dương. 2006.

Tôi chỉ biết được đến Bạch Ngọc Dương từ giữa tháng 3-2006 sau khi tôi ra tù và viết thư góp ý cho Dự thảo báo cáo chính trị Đại hội X ĐCSVN vừa qua, đúng như tác giả của bài: “Bằng chứng về việc bị đàn áp tự do ngôn luận và bất đồng chính kiến tại nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt nam” đã viết. Qua tiếp xúc với người thanh niên trí thức trẻ này tôi còn được biết anh không hề có mong muốn hay nuôi dưỡng hoài bão để trở thành những nhà đấu tranh dân chủ chuyên nghiệp, dấn thân, lại càng không muốn trở thành những người nổi tiếng. Vậy mà những dòng suy tư mộc mạc và hiền lành trong các bài viết và phát biểu ấy đã đem đến cho anh một tai hoạ nặng nề và nghiêm trọng. Do bị sức ép của công an, mật vụ VN đã can thiệp buộc cơ quan nơi anh công tác nhiều năm qua phải sa thải mặc dù anh không vi phạm bất cứ một kỷ luật gì và là một công chức nghiêm chỉnh. Việc kỹ sư Bạch Ngọc Dương bị trừng phạt lần này cũng giống hệt như đối với trường hợp của kỹ sư Đỗ Nam Hải bị sa thải ở ngân hàng nơi anh công tác sau khi có những loạt bài, tác phẩm đòi dân chủ hoá ở Việt nam vào cuối năm 2005.

Trước hoàn cảnh khó khăn, gian nan như vậy của Bạch Ngọc Dương anh đã đi đến quyết định bạch hoá toàn bộ sự việc để dư luận rộng rãi quan tâm và bảo vệ mình. Ngay trước ngày công bố 2 bài viết trên, cuộc sống riêng tư của anh gặp rất nhiều trở ngại, căn nhà anh đang ở thì phải đi thuê, công việc thì bị tước bỏ, gia đình bố mẹ thì ở xa xôi, sống thanh bạch, nghèo khổ cho nên bố mẹ và chị em trong gia đình cũng không thể hỗ trợ được gì cho anh. Thấy hoàn cảnh của anh như vậy, nên tôi đã bàn thảo với cụ Hoàng Minh Chính mạo muội viết một bức thư gửi tới các anh em dân chủ ở trong và ngoài nước vào ngày 21-5-2006 vừa qua để kêu gọi sự giúp đỡ, hỗ trợ về mặt tinh thần và vật chất như LM Nguyễn Văn Lý ở Huế, giáo sư Trần Khuê ở Sài gòn, ông Sỹ Hoàng-nhà đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền ở Canada, nhà báo phiếm luận Tưởng Năng Tiến ở Hoa Kỳ, nhà báo Thanh Vân ở Paris…Và chỉ mấy giờ sau các tấm lòng hảo tâm trên đã đáp ứng nhanh chóng. Sự giúp đỡ này đối với Bạch Ngọc Dương là vô cùng quý giá, động viên anh rất nhiểu trong việc góp sức nhỏ bé của mình cho công cuộc chung đấu tranh đòi dân chủ hoá đất nước. Ngoài ra còn phải kể đến hàng trăm email trong và ngoài nước đã gửi về động viên tinh thần, trong đó cũng có những người chưa tiện nêu tên ở trong và ngoài nước đã âm thầm gửi tặng các món quà nhỏ nhưng ấm tình tương thân tương ái giúp Bạch Ngọc Dương vượt qua hoạn nạn trong lúc này. Nhân đây tôi cũng kêu gọi các quý anh, quý chị, quý các đồng bào trong và ngoài nước hãy giúp đỡ một cách sớm nhất công ăn việc làm cho kỹ sư Bạch Ngọc Dương ngay tại Hà nội hay bất cứ đâu để anh ổn định cuộc sống và có thể tiếp tục đóng góp những tiếng nói nhỏ bé, lành mạnh của mình cho sự nghiệp dân chủ hoá đất nước Việt nam chúng ta. Hôm nay tôi muốn công bố một số bài viết của anh đã tặng tôi, anh cũng đã tặng một số anh em dân chủ và bạn bè thân hữu khác. Các bài này mang tựa để: “Tâm tình bạn trẻ từ Hà nội trao đổi với Phương Nam Đỗ Nam Hải” được viết vào cuối tháng 6-2005, còn “Thư tới anh Phương Nam” được viết ngày 7-8-2005. Cũng cần nhắc lại những lá thư tâm tình “nguy hiểm” trên đây cũng đã được lưu trữ trong hồ sơ vụ án chính trị Bạch Ngọc Dương của A42 thuộc Tổng cục an ninh-Bộ công an VN đang quản lý để làm bằng chứng, chứng cứ “tội lỗi”, “tội phạm” về cái gọi là “vi phạm luật pháp của nước CHXHCN VN”, mà từ đó có thể các cơ quan an ninh và “bảo vệ luật pháp” của Việt nam có cơ sở và sẵn sàng ra tay với người thanh niên trí thức trẻ này khi cần thiết.

Xin chân thành cám ơn tất cả các quí vị đã quan tâm và đọc bài viết này của tôi.

Hà nội, ngày 28-5-2006
Nhà báo tự do, cựu tù nhân chính trị B14 và trại giam Nam Hà
Nguyễn Khắc Toàn

Địa chỉ: số 11 Ngõ Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà nội
Telephone số: 84.4.8-260-244
Mobile: 091-256-7336
Email: gopydtbcct2006@yahoo.com

Ghi chú: Điện thoại nhà riêng của tôi đã được Bộ công an chỉ đạo Bưu điện Hà nội tạm thời khôi phục lại từ sáng ngày 26-5-2006 sau hơn 2 tháng bị cắt vô cớ. Riêng đường kết nối internet vẫn chưa được Bưu điện Hà nội khôi phục trở lại mặc dù tôi đã có đơn khiếu nại cụ thể, trực tiếp với cơ quan chủ quản.

Bài liên quan :
Bằng chứng về việc bị đàn áp tự do ngôn luận ... tại nước CHXHCN Việt Nam

...................................................................................................
Bạch Ngọc Dương gởi Anh Phương Nam
Date: Sun, 7 Aug 2005 18:42:54 -0700 (PDT)
From: "do tu" <tudodanchuinvn@yahoo.com> Add to Address Book
Subject: To anh Phuong Nam
To: "Minh Trang" <minhtrang84ca@yahoo.com>

Em chào anh Phương Nam, dạo này anh có khoẻ không, đã lâu em không nhận được tin tức của anh, cụ HMC thế nào rồi ạ? Anh bị CSVN bao vây về kinh tế, vậy cuộc sống của anh hiện nay ra sao khi mà CSVN không cho anh làm việc nữa?

Đã có một số người bạn trẻ mà thông qua anh, họ biết đến những tâm tư của em, họ đã gửi email làm quen và muốn trao đổi, tuy nhiên em cũng chỉ nhận được một lần duy nhất email của họ sau đó thì không thấy hồi âm gì cả???

Em có một số trao đổi thế này anh ạ, không phải tất cả những thứ gì chúng ta cững đều post lên mạng internet, như anh biết đấy CSVN rất gian manh và xảo trá quỷ quyệt, do vậy chúng ta chỉ đưa lên mạng những gì mà tố cáo tội lỗi của CSVN, còn những phương án đấu tranh với CSVN của những nhà dân chủ trong nước thì cần phải hoạt động bí mật, không nên để cho CSVN biết được, bởi vì CSVN nó theo dõi rất sát sao hoạt động của những nhà đấu tranh dân chủ trong nước, vừa rồi qua trao đổi tin tức em mới được biết tin là CSVN nó đã theo dõi anh ở một quán cà phê khi anh đang trao đổi với một người từ Canada về VN, sau đó thì anh đã bị công an mời lên “làm việc”, còn anh kia (ở Canada) về cũng bị công an gọi lên “làm việc” 1 ngày, tại sao anh lại để lộ ra như vậy, không nên như vậy, vì đã có câu “biết người biết ta, đánh trăm trận thắng trăm trận”, thế rồi qua theo dõi tin tức trên mạng Talawas em biết được rằng mới đây có đăng những bài viết có những ngôn từ mạ lị nhau giữa nhà văn Hoàng Tiến và TS Nguyễn Thanh Giang, chuyện này thực hư ra sao em cũng không rõ.

Anh nghĩ sao khi mà CSVN nó siết chặt quản lý internet qua thông tư số 02 liên bộ, kết quả cuộc họp hội nghị lần thứ 12 của ban chấp hành trung ương khoá 10 CSVN tuyên bố tiếp tục dẫn dắt dân tộc VN đi theo thiên đường mù xã hội chủ nghĩa???, CSVN tiếp tục cho nhân dân VN ăn thứ bánh vẽ do chúng vẽ ra, CSVN tiếp tục đường lối kinh tê tập trung chỉ huy thông qua việc TTCSVN Phan Văn Khải ra chỉ thị chỉ đạo các công ty của nhà nước phấn đấu đạt tỷ lệ tăng trưởng 9,3% trong năm nay, CSVN tiến hành cổ phần hoá các doanh nghiệp nhà nước chỉ là bức bình phong để che đậy và loè bịp thế giới, trong khi CSVN vẫn nắm giữ hầu hết các ngành kinh tế trọng yếu của đất nước, tức là về nội dung thì không có gì thay đổi cả, mặt khác khi đi công du nước ngoài một mặt để ăn xin viện trợ, một mặt CSVN vẫn kêu gào các nước đó công nhận là VN có nền kinh tế thị trường??? Ngân khố cạn kiệt cho nên CSVN phải tiến hành thu gom tiền của dân bằng việc phát hành hơn 10 nghìn tỷ VND công trái??? Một đất nước nghèo đói vào loại nhất thế giới như VN tại thế kỷ 21 này, tại sao dân số lại cứ tăng ùn ùn lên đến con số 83 triệu người và sẽ còn tiếp tục tăng trong thời gian tới, liệu đà tăng trưởng của nền kinh tế 8% của CSVN có gánh nổi 83 triệu con người VN không??? CSVN tiếp tục đè đầu cưỡi cổ, bóp cổ, bóp họng, bóp yết hầu của 83 triệu người dân VN trong nước. Tự do ngôn luận, tự do báo chí, tại sao CSVN nó lại đàn áp bắt bớ bỏ tù những người có quan điểm bất đồng chính kiến, CSVN đã làm cho 83 triệu người dân VN biến thành CÂM hết trước sức mạnh của bạo quyền, họ không có dám nói ra cái gì că. CSVN không coi sinh mạng người dân VN ra cỏ rác gì hết, 9 ngư dân huyện Hậu Lộc tỉnh Thanh Hoá bị Trung Cộng bắn chết một cách vô cớ dã man, CSVN nhắm mắt làm ngơ, có hơn 10.000 dân VN bị chết vì tai nạn giao thông hàng năm, nhiều hơn tất cả số người chết do bị khủng bố??? Ở thế kỷ 21 này, các nước người ta xuất khẩu các công nghệ khoa học, kỹ thuật tiên tiến, các sản phẩm hiện đại, thì CSVN xuất khẩu được những cái gì, CSVN xuất khẩu thân xác đàn bà, trẻ con, bán sức lao động của người dân đi ra nước ngoài để thu ngoại tệ dollars về làm giàu cho lũ quan chức chóp bu của ĐCSVN, bán đất dâng biển cho ngoại bang Trung Cộng. Các tổ chức minh bạch trên thế giới đã xếp hạng Việt nam như sau: CSVN đứng hàng thứ 3 các nước tham nhũng nhất châu Á, VN xếp hạng 102/146 về tham nhũng, VN đội sổ về hệ thống pháp luật, VN xếp hạng 98/117 về an toàn và bền vững môi trường, VN xếp hạng 64/127 vế chất lượng giáo dục, VN xếp hạng 161/167 về tự do báo chí, VN xếp hạng 52/53 trong 53 nước về thông tin xã hội, Vn tụt hạng xuống còn 127/146 về mức độ an toàn môi trường, VN Airlines bị xếp hạng gần chót thế giới từ dưới lên…CSVN rêu rao xuất khẩu gạo đứng hạng thứ mấy trên thế giới, tại sao trong nước vẫn còn có những người phải đi ăn xin. Công an vẫn tiếp tục đe nẹt doạ nạt những người dân làm ăn lương thiện, vòi vĩnh đòi ăn hối lộ từ những người bán hàng quà sáng trên vỉa hè, nếu họ không chịu nộp đủ tiền theo yêu cầu của công an thì sẽ không được tiếp tục kiếm ăn nữa…Em thấy cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ ở VN dạo này im ắng quá. CSVN ăn cắp tiền bạc của dân từ trên chóp bu trung ương Đảng CSVN xuống đến cấp phường xã, thằng to ăn to, thằng bé ăn bé, ăn từ trên xuống dưới, ăn từ dưới lên trên, ăn tàn bạo đục khoét cho thân xác đất nước Việt nam rỗng tuếch chẳng còn cái gì nữa. Mới đây lại là một vụ án rút ruột công trình xây dựng, CSVN nó cứ giả đò bắt những con tôm, con tép để làm trò hề cho thiên hạ, còn những con khủng long, cá sấu tham ô tham nhũng thì tại sao chúng lại không bắt nhỉ??? CSVN ru ngủ giới trẻ VN bằng trò chơi GameOnline, CSVN ăn cướp tài sản đất đai của dân! Nạn nạo phá thai ở VN cao nhất thế giới, phụ nữ VN làm nô lệ bên Đài Loan..vv…vv… Xã hội chủ nghĩa do CSVN xây dựng là một xã hội tồi tề và đồi bại, khủng hoảng về mọi mặt, nhưng tại sao người dân lại cứ im lặng thế nhỉ, họ không biết rằng dân tộc VN đang đứng trên bờ vực thẳm hay sao??? Giới trẻ Vn hiện nay không có biểu hiện gì về quan tâm đến hiện tình đất nước, đến dân tộc, họ đi đâu hết rồi, họ sống như những con ốc nằm trong vỏ vậy, họ đã bị NGỦ MÊ quá rồi, ãy kêu gọi họ THỨC TỈNH dậy thôi!!! Thật quá thất vọng! Hỡi ôi tuổi trẻ VN đã bị CSVN đầu độc, nhồi sọ, và trói chặt tư tưởng mất rồi. Chí ít ra thì họ cũng phải lên tiếng chứ, vẫn còn quá ít những bạn trẻ như cô kỹ sư tên là Hạnh dám nói lên tiếng nói của mình trong cuộc hội luận về tự do dân chủ do phóng viên Trà Mi của đài RFA phỏng vấn. Tương lai của đất nước Việt nam, của dân tộc VN cần hơn nữa rất nhiều rất nhiều những người như anh Phương Nam, như cô kỹ sư trẻ Hạnh.

Em tạm dừng ở đây, chúc anh Phương Nam luôn khoẻ mạnh và mong tin của anh.

Billy. (tức kỹ sư xây dựng Bạch Ngọc Dương)
..........................................................................................................

Tâm tình bạn trẻ từ Hà Nội
trao đổi với Phương Nam Ðỗ Nam Hải

Xin chào anh Phương Nam.

Em đã nhận được hồi âm của anh, em đã có một số suy nghĩ trước khi hồi âm cho anh. Thật ra em đang sinh sống và làm việc tại Hà nội. Để có được những tin tức về phong trào đấu tranh cho tự do dân chủ em phải vào những trang web mà CSVN, nó ngăn chặn bằng tường lửa, tuy nhiên em có được những công cụ để phá bức tường lửa đó và đọc được các tin tức cập nhật mới này.

Em biết được toàn bộ sự thật về chuyến đi của TT CSVN Phan Văn Khải sang Hoa Kỳ như thế nào? Trong khi đó bộ máy tuyên truyền của ĐCSVN hoàn toàn che đậy, bưng bít một cách láo khoét về chuyến đi này. Tuy nhiên em có cảm giác là người dân trong nước chả có mấy ai quan tâm về chuyến đi của Phan Văn Khải qua Mỹ cả, trừ một số người. Ở cơ quan em đang làm việc cũng vậy. (Cơ quan nhà nước, bản thân em đang làm việc tại cơ quan nhà nước để sinh nhai, nhưng em không phải là đảng viên CSVN, và cũng không ủng hộ CSVN). Hầu như không có ai đả động hoặc bàn tán gì về chuyến đi của Phan Văn Khải qua Mỹ cả, báo chí của CSVN thì đầy rẫy, nhưng không nói đúng sự thật. Em cảm thấy rất bực khi đọc tin tức báo chí của CS nhưng chẳng nói với ai được cả.

Về phong trào đấu tranh cho tư do dân chủ cho Việt Nam thì em đã theo dõi khoảng độ tháng 8 năm 2004 đến nay. Em mới biết thôi nhé, đầu tiên là một người bạn chỉ cho em trang Web: http://www.danchimviet.com/, em lần mò vào đấy đọc, xục sạo trong trang Web này và khám phá ra được 5 bài tiểu luận của anh và tự do tìm kiếm được nhiều thông tin khác.

Em cũng rất mong một ngày nào đó gần đây, CSVN sẽ sụp đổ, và nhân dân Việt nam hoàn toàn có được một nền tự do dân chủ đích thực. Nhưng nhìn vào thực tế hiện tại em cảm thấy lo, chúng ta đã có rất nhiều người đứng lên đấu tranh đòi tự do dân chủ, trong đó chủ yếu là các nhà trí thức, giáo sư, bác sĩ, kỹ sư, nhà văn, nhà sư, tiến sỹ, tướng tá quân đội, người trẻ tuổi có, trung niên có, cao niên có, trong nước có, ngoài nước có. Em thấy là lực lượng Hải ngoại rất đông đảo với gần 3 triệu người. Đối tượng được hưởng thành quả trực tiếp từ sự đấu tranh này là hơn 80 triệu người dân sinh sống trong nước. Với lực lượng Hải ngoại này thì CSVN không gây ra khó dễ gì được đối với họ. Bởi vì phần lớn là họ đã có quốc tịch nước ngoài. Nhưng đối với lực lượng khởi đầu hơi ít ỏi trong nước, qua theo dõi trong nước, em thấy CSVN đã dùng mọi thủ đọan để khống chế, cưỡng bức, đàn áp… nhằm triệt hạ các nhà đấu tranh cho tự do dân chủ. Có lẽ CSVN muốn dập tắt các phong trào đòi tự do dân chủ trong nước.

Khi theo dõi chuyến đi của TT CSVN Phan Văn Khải qua Mỹ em thấy đồng bào Hải ngoại đấu tranh thật là quyết liệt, thật hào hùng, họ đã biểu tình phản đối Phan Văn Khải một cách rầm rộ, mà trực tiếp là họ tố cáo cái ĐCSVN mà Phan Văn Khải là đại diện. Họ đã nói hộ tiếng nói của hơn 80 triệu đồng bào trong nước bị kìm kẹp, không cất lên được tiếng nói của mình. Em ở Việt Nam, nhưng rất đồng tình với những tình cảm của họ dành cho đồng bào trong nước, và ủng hộ nhiệt liệt các cuộc biểu tình này.

Tuy nhiên có một điều trái ngược là trong khi đồng bào Hải ngoại đang đấu tranh một cách đầy khí thế sôi nổi trước bạo quyền CSVN thì tình hình trong nước thật im ắng lạ thường. NGƯỜI DÂN TRONG NƯỚC DƯỜNG NHƯ VẪN THỜ Ơ VỚI THỜI CUỘC, họ vẫn chỉ làm công việc đơn thuần thường ngày của họ.

Qua theo dõi tin tức em cũng biết được là tại sao lại có chuyến đi của Phan Văn Khải đến Hoa Kỳ? được TT Bush đón tiếp ra sao? Trong một mối tương quan tổng thể giữa các quốc gia trên thế giới, trong tình hình mà Trung Cộng càng ngày càng lộ rõ âm mưu muốn tàn phá đất nước Việt Nam của chúng ta, rồi chính sách nới lõng của CSVN làm cho bây giờ tràn ngập gián điệp Trung Cộng tại Việt Nam.

Em là một thanh niên bình thường, nhưng khi đã nhận thức ra thời cuộc hiện tại của bản thân, của đất nước, của dân tộc thì thấy rất bức xúc, rất lo lắng khi biết được rằng ĐCSVN đã gây ra biết bao nhiêu tội lỗi mà bấy lâu này chúng vẫn bưng bít. Dưới sự lãnh đạo của ĐCSVN hơn suốt 30 năm qua, chúng đã đưa đất nước ta vào cảnh tụt hậu nghiêm trọng và là một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới. ĐCSVN đang dẫn dắt dân tộc Việt Nam đi vào ngõ cụt, đi vào một thiên đường mù. Chúng vẫn cứ bắt hơn 80 triệu nhân dân Việt Nam bịt mắt mà đi theo chúng, tiến lên chủ nghĩa xã hội. Nếu ta làm một cuộc khảo sát để hỏi hơn 80 triệu dân Việt Nam của chúng ta rằng: thế chủ nghĩa xã hội, nó là cái gì? Thì có lẽ đến 99,99% người được hỏi sẽ không biết Chủ nghĩa xã hội, nó là cái gì? Tai mắt mồm miệng nó ra thế nào?

Theo em lực lượng đấu tranh dân chủ trong nước còn ít so với hơn 80 triệu dân, ngoài ra CSVN còn ra sức để tiêu diệt những mầm mống manh nha này, rõ ràng là CSVN đã và đang thực hiện chiến dịch bẻ gẫy dần từng chiếc đũa trong một bó đũa. Lực lượng đấu tranh dân chủ trong nước đấu tranh một cách ôn hòa, dùng tiếng nói để đấu tranh với bạo quyền CS, trong khi bạo quyền cộng sản có đầy đủ trong tay BỘ ĐỘI và CÔNG AN được trang bị đầy đủ vũ khí, súng ống đạn dược, sẵn sàng đàn áp không thương tiếc thậm chí thủ tiêu các nhà đấu tranh cho tự do dân chủ. Bộ đội ngày nay đã không bảo vệ được toàn vẹn lãnh thổ khi ĐCSVN cắt đất dâng biển cho Trung Cộng, đã không bảo vệ được đồng bào của mình khi Trung Cộng ngang nhiên bắn chết 9 ngư phủ Thanh Hóa, nhằm dằn mặt để chiếm lĩnh tài nguyên dầu mỏ ở vùng biển mà CSVN đã dâng cho chúng. Một điều chắc chắn hiện nay là Trung Cộng đang rất khát dầu mỏ, chúng có y định mua tập đoàn UNICAL của Mỹ với giá 18,5 tỷ USD, nhưng không được hạ viện Mỹ đồng y. Còn Công an ngày nay đã biến thành tay sai đắc lực cho ĐCSVN, trở thành lực lượng phản dân hoàn toàn, luôn dùng quyền hành để dọa dẫm, đe nẹt người dân. Công an hiện nay là những tên cướp ngày, ăn tiền trắng trợn giữa ban ngày và là con chó của ĐCSVN.

Công cuộc đấu tranh dành tự do dân chủ hiện tại chưa đến được với đại bộ phận dân chúng Việt Nam, em cảm thấy thất vọng với thanh niên Việt Nam, thanh niên Việt Nam ngày nay họ sống dường như không có lí tưởng gì cả. Có thể chia thanh niên Việt Nam ra mấy tầng lớp như sau: Một số thanh niên con nhà giàu có thì lao vào ăn chơi như điên dại, số này phần lớn là con cái của quan chức CSVN, do tham nhũng tiền bạc của dân, tiền chùa, nên phong cách tiêu tiền của nhóm thanh niên này là phá phách, một số ít có điều kiện cố gắng học hành để tiến thân. Còn đại bộ phận thanh niên Việt Nam sau khi rời trường đại học thì đi làm để kiếm tiền nuôi thân, một cách vất vả. Bởi vì đồng lương chết đói mà các cơ quan của ĐCSVN trả là không đủ sống. Trong đó có một bộ phận thanh niên được ĐCSVN nuôi dưỡng và nhồi nhét tư tưởng cộng sản vào đầu, cho nên nhóm này rất chi là ngu ngơ trước thực tế, bởi đã bị cộng sản ru ngủ mất rồi. Chỉ có một số ít thanh niên nhận thức ra được thời cuộc, nhận ra được bộ mặt thật của CSVN, nhận ra được rằng bộ máy tuyên truyền của CSVN trong nước là bưng bít, lòe bịp, lối nói một chiều, xảo trá và không tôn trọng sự thật, thậm chí còn bóp méo sự thật như đã thấy qua chuyến công du của TT CSVN Phan Văn Khải vừa qua. Còn lại đại bộ phận thanh niên cũng như dân chúng Việt Nam còn mãi mê kiếm tiền để nuôi sống bản thân, gia đình hoặc làm giàu cá nhân. Họ không quan tâm gì đến vận mệnh đất nước, vận mệnh dân tộc. Mọi việc về đất nước không cần đến thanh niên phải quan tâm, việc đó đã phó thác cho ĐCSVN dẫn dắt rồi, hay là ĐCSVN đã dành lấy cái quyền đó, cho nên không ai được can thiệp vào công việc của đảng làm cả.

Trong khi đất nước đang ở trong hoàn cảnh thê lương như vậy, đói nghèo như vậy, nhưng bộ máy tuyên truyền của ĐCSVN rất ít khi đề cập đến các vấn đề gai góc của đất nước, chỉ nói chung chung, đặc biệt trên các kênh truyền hình ĐCSVN đã tổ chức rất nhiều trò chơi vô bổ nhằm thu hút và ru ngủ người dân trong nước. Người dân không hề biết rằng ĐCSVN đã vay bao nhiêu tiền của thế giới và đến bao giờ thì con cháu của chúng ta phải trả những khoản nợ khổng lồ của nước ngoài đó? Và lúc đó thì các quan chức chóp bu của ĐCSVN đang nắm quyền hiện nay đã chui xuống lỗ từ lâu rồi.

Công cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ ở Việt nam phải có được một lãnh tụ tài ba, có sức thu hút lòng người, đưa được tiếng nói dân chủ đến với người dân, làm cho họ hiểu thế nào là tự do-dân chủ? Phải làm cho người dân “đoàn kết muôn người như một” thúc đẩy họ nói lên tiếng nói của mình, có như vậy mới đạt được kết quả.

Chúng ta đã có gần 3 triệu người Hải ngoại ngày đêm đang tranh đấu cho tự do dân chủ nơi quê nhà, đòi ĐCSVN từ bỏ quyền lãnh đạo đất nước, đòi hỏi một nền dân chủ đa đảng. Đã có không biết bao nhiêu người, bao nhiêu trang Web, bao nhiêu bài viết tố cáo tội ác và sự láo khoét của CSVN, nhưng tại sao ĐCSVN vẫn tồn tại? Vẫn trơ trơ ra như đá và vẫn tiếp tục lãnh đạo để dẫn dắt dân tộc Việt Nam đi vào thiên đường mù? Một phần đó là do hơn 80 triệu người đồng bào trong nước chưa dám cất lên tiếng nói của họ. Do vậy phải khơi dậy lòng yêu nước, yêu dân tộc của mọi người dân, cho họ thấy được thế và vận của đất nước, của dân tộc Việt Nam hiện tại so với thế giới.

Hiện nay theo đài RFA thì ở Việt Nam đã xuất hiện một đảng mới, đó là ĐẢNG DÂN CHỦ NHÂN DÂN, tuy nhiên Đảng này vẫn còn hoạt động bí mật, nên ít người biết đến. Em cũng chưa rõ thực hư cái Đảng này ra sao? hay đấy có phải là một trong các chiêu thức mới của ĐCSVN, nhằm tung hỏa mù trong nhân dân, cũng giống như chuyện ĐSCVN là trùm sò tham ô, tham nhũng nhưng giờ lại bày đặt ra luật chống tham ô, tham nhũng. Hoặc là bắt một số con tôm, con tép trong các vụ tham nhũng để che đậy, che mắt nhân dân. Trong thực tế thì tham nhũng vẫn tràn lan và là căn bệnh trầm trọng của ĐCSVN mà không thuốc nào chữa trị được, trừ khi cái ĐCS này sụp đổ. Cũng giống như khi Phan Văn Khải qua Mỹ để tuyên bố hòa hợp, hòa giải với cộng đồng người Việt Hải ngoại tị nạn cộng sản, trong khi đó ĐCSVN lại thò tay sang Malaysia, Inđônêxia để đập bia tưởng niệm những người đã bị chết trên biển, trên đường đi tìm tự do. ĐCSVN luôn nói một đằng và làm một đằng, do vậy chúng ta không thể tin ĐCSVN được. Anh Phương Nam có thể cho em rõ thực hư về cái Đảng DÂN CHỦ NHÂN DÂN này được không?

Trong các bài viết của anh có chổ anh đề nghị ĐCSVN cho Trưng cầu dân y, để hỏi y kiến nhân dân về việc có đa đảng hay không ấy mà? Theo em thì anh đã quá tử tế với ĐCSVN! ĐCSVN không đời nào nó cho anh làm cái việc này đâu! ĐCSVN nó là thế đấy! Từ xưa đến nay, ai cũng biết từ khi ĐCSVN tự cho mình cái quyền cai trị đất nước, thì người dân làm gì có quyền bầu cử tự do. Bầu cử ở Việt Nam chỉ là hình thức để che mắt thiên hạ, mọi việc đã được ĐCSVN sắp đặt từ trước. Chính vì vậy, Phan Văn Khải chỉ đại diện cho 2 triệu đảng viên mà thôi, Phan Văn Khải không đại diện cho toàn thể hơn 80 triệu người dân Việt Nam được, do vậy mà Phan Văn Khải mang tiếng là quan chức cao cấp của Việt Nam mà đi đến bất cứ đâu trên thế giới (từ New Zealand, Australia, Seattle, Wansington DC, NewYork, Boston, Ottawa, Tokyo) cũng đều bị người dân Việt ở đó xua đuổi thay vì nồng nhiệt chào đón. Do vậy anh không cần phải đề nghị, hay xin phép gì cái ĐCS ấy cả, bởi vì cái đảng này không do chúng ta bầu ra. Anh có thể lập trang web để cho người dân vào đó mà nêu y kiến của họ về đa đảng hay không đa đảng?

Nhân tiện đây, em xin được hỏi thăm sức khỏe của Cụ Hoàng Minh Chính hiện nay ra sao? Cụ đã được xuất ngoại để đi chữa bệnh chưa? Và cái ngày 1-7 vừa qua, lực lượng dân chủ xuất hiện tại Tổng Lãnh Sự quán Hoa Kỳ, việc này chắc ĐCSVN biết và ĐCSVN đã có chiêu thức mới gì với những nhà đấu tranh cho tự do dân chủ chưa?

Năm 2003 em đã có dịp ghé thăm TP HCM (Saigon). Lần đầu tiên trong đời, trong hai ngày ngắn ngủi, trời lại đổ mưa nên không đi đượcđâu cả, chỉ ở trong khác sạn tại Quận 1, và em có đi loanh quanh gần đó thôi, chưa thăm thú được nhiều. Em cứ ngỡ là “Hòn Ngọc Viễn Đông” thì nó phải khác so với Hà Nội nhiều? Nhưng em đã thất vọng! ĐCSVN đã biến Sài Gòn gần giống như Hà Nội vậy! Hy vọng có ngày được gặp anh tại đó.

Em có vài lời tâm sự từ đáy lòng vậy thôi. Mong luôn nhận được tin tức của anh.

Thân chào

Billy (tức kỹ sư xây dựng Bạch Ngọc Dương)

www.TDNgonLuan.com hoan nghênh ý kiến đóng góp của qúy vị độc giả. Xin email về: tdngonluan@yahoo.com hay type vào hộp Ý Kiến/Comment Box ở dưới đây và nhấn vào nút "Submit" để gởi đi. Trân trọng:

TÊN, HỌ / NAME:  
 E M A I L:  

Ý KIẾN /  COMMENT:  

Ý KIẾN ĐỘC GIẢ:
- Andrew (Thursday, July 27, 2006 at 08:06:00)
Hoan toan ung ho tinh than tu do dan chu, dau tranh chong cong san doc tai cua ky su Bach Ngoc Duong.
- Danny USA (Saturday, June 10, 2006 at 00:24:02)
Rat hoan nghinh tinh than cua anh ky su Bach Ngoc Duong. Cau nguyen on tren fo ho cho anh khoe manh hau som cuu nguy cho dan toc minh duoc tu do no am.

Trở về trang chính

Chân    thành    cảm    tạ    qúy    vị    ghé    thăm    trang    nhà    website    Tự    Do    Thông    Tin    Ngôn    Luận    cho    toàn    dân    Việt Nam

Copyright © 2006 www.tdngonluan.com / Email: tdngonluan@yahoo.com  -  All rights reserved.