“Mọi
người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp
nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới,
bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật,
hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự
lựa chọn của mình”
(Điều
19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc
biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982).
(Everyone
shall have the right to freedom of expression; this right shall include
freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds,
regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the
form of art, or through any other media of his choice.)
|
D
I Ễ N Đ À N Dịp kỷ niệm 41 năm Việt cộng xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa đã được đánh dấu không phải bằng sự bùng nổ pháo hoa trêu ngươi và lãng phí trên bầu trời, nhưng bằng sự bùng nổ của hóa chất nguy hiểm và độc hại trong lòng biển, của cơn phẫn nộ chính đáng và mãnh liệt trong lòng dân, và bằng sự bùng phát bản chất gian manh, bạo tàn và đốn mạt của đảng Cộng sản. Thực thế, sự việc biển chết và cá chết (rồi đây sẽ kéo theo dân chết và nước chết) càng làm lộ nguyên hình cái tập đoàn thống trị đã luôn ứng xử như một lực lượng ngoại nhập, như một đảng cướp cấp quốc gia; đồng thời làm phát tác bao hậu quả tai hại của một đường lối chính trị độc tài và tàn bạo, của một chủ trương ngoại giao thần phục và khiếp hãi Bắc triều, của một nền kinh tế bóc lột và ngu xuẩn, của một kiểu quản lý xã hội dối trá và đàn áp. Trước hết, thảm họa quốc gia về ô nhiễm môi trường hiện thời được giới khoa học cho đó là hậu quả của nhiều thập niên phát triển kinh tế bằng mọi giá mà xem nhẹ việc phá hủy môi trường. Từ rất nhiều năm trước, nhiều nhà khoa học và nhà hoạt động nhân quyền đã khuyến cáo không nên phát triển nóng những khu công nghiệp ven biển, đặc biệt là công nghiệp nặng, thế nhưng đám chóp bu Ba Đình đã chẳng thèm lắng nghe. Dự án khổng lồ khu liên hợp gang thép 22 triệu tấn/năm và nhà máy nhiệt điện 1.500 mw của tập đoàn Formosa ở Vũng Áng Hà Tĩnh, từng được cảnh báo là sẽ gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng. Tuy vậy, không hiểu vì vô tình hay cố ý (công luận cho là vì ngu dốt và tham lam), đánh giá tác động môi trường của dự án khu phức hợp Formosa đã không lường trước những hậu quả tai hại mà cả nước đang gánh chịu. Mới đây, một bài viết rúng động của Tiến sĩ Nguyễn Thành Sơn (Những bất cập trong triển khai dự án Formosa Hà Tĩnh) cho thấy chính quan chức Việt cộng, cụ thể là Võ Kim Cự, nguyên Bí thư tỉnh ủy Hà Tĩnh, là người chủ chốt trong việc “hết lòng mai mối” cho tập đoàn này có được chỗ đứng chân vững chãi tại Vũng Áng bằng mọi giá, vượt qua bất kỳ trở lực hay yêu cầu quan trọng nào của đất nước, như hiệu quả kinh tế, an toàn sinh thái, an ninh quốc phòng... Với tâm địa mờ ám và lòng tham vô độ, đám quan chức Hà Tĩnh -đứng đầu là Kim Cự- đã phi nhanh hơn ngựa để một dự án đầy tai tiếng và có quy mô hơn chục tỷ đôla từ Formosa thấu đến Thủ tướng xong xuôi trót lọt chỉ vẻn vẹn mất 12 ngày. Không cần đếm xỉa đến những văn bản được thảo vội vàng, sai be bét về chính tả, hãy nói đến việc luồn lách nhằm bỏ qua hết mọi thủ tục điều tra về bất cứ phương diện nào, đặc biệt là về năng lực thực tế cũng như về uy tín hoạt động kinh doanh của phía chủ đầu tư (vốn lừng danh khắp thế giới mấy thập niên qua vì những thành tích bất hảo và những án phạt ô nhục). Cuối cùng, mọi chuyện đã xuôi chèo mát mái nhờ sự hỗ trợ nhiệt tình của phó thủ tướng gốc Tàu đặc trách kinh tế lúc ấy (Hoàng Trung Hải) và của nguyên thủ tướng tham nhũng cỡ gộc. Những tệ nạn căn cốt nằm sâu trong phẩm chất một loại quan chức vô học và vô hạnh như thế chính là nguyên nhân số một làm cho biển miền Trung chúng ta hôm nay bị chết, ngành hải sản truyền thống bị thất thu, GDP chắc chắn sẽ còn tuột dốc, dân chúng sẽ lâm vào nạn đói trầm trọng. Nguyễn Tấn Dũng, Hoàng Trung Hải, Võ Kim Cự đã thực hiện những việc phản dân hại nước đó để làm gì nếu không phải là vì lợi ích của gia đình con cái họ, ngoài ra thì phó mặc? Dựa trên những đặc quyền của một thể chế độc tài để tự tung tự tác, phải chăng chính họ và những kẻ đồng lõa với họ (cho tới hôm nay) đã tự tố cáo những ung nhọt đã trở thành ung thư của chế độ và thê thảm hơn nữa, của đất nước? (theo Bauxite VN). Thứ đến, việc một tập đoàn kinh tế từ Tàu Đài mà thực chất là của Tàu Cộng đi vào đất nước, thiết lập vị trí vững chãi tại một yếu huyệt quốc phòng, hàm chứa một âm mưu còn khủng khiếp hơn, chứ không chỉ hàm chứa những hậu quả tai hại cho môi trường. Nhạc sĩ Tuấn Khanh, trong một bài viết đầy tính cảnh báo mới đây (Chính Trung Quốc phát lệnh xả độc vào biển) cho hay rằng đầu tháng 5-2016, tương tự như cư dân ở 4 tỉnh miền Trung, những cư dân Philippin sống gần đảo Pagasa (Thị Tứ) phía tây nước họ, đã kinh hoàng nhìn thấy hàng hàng lớp lớp sinh vật biển chết, trôi dạt đầy bờ. Thủ phạm chính là các tàu cá giả dạng của Trung Quốc đã đến gần, đổ hàng tấn hóa chất độc xuống nhằm hủy diệt môi trường, nhằm triệt hạ đường sống của ngư dân. Khi môi trường của khu vực này bị hủy diệt, tức đời sống và nền kinh tế của ngư dân bị tê liệt, họ sẽ phải rời bỏ ngư trường. Đảo và biển sẽ bị bỏ hoang. Trung Quốc sẽ tiến vào kiểm soát, và thiết lập ở đó những căn cứ quân sự. Thời điểm mà Formosa Hà Tĩnh bất ngờ đẩy mạnh việc xả hàng tấn độc chất ra biển, cũng là lúc nhiều tàu cá Trung Quốc nhận nhiệm vụ âm thầm xâm nhập sâu bờ biển Việt Nam, nhưng không phải để đánh bắt hải sản. Ngày 8 tháng 4, lực lượng tuần tra biên phòng Quảng Bình có chận bắt 6 tàu cá như vậy mà chỉ còn cách cửa Nhật Lệ (Đồng Hới) khoảng 19 hải lý về phía Đông, cách cửa Sông Gianh khoảng 24 hải lý về phía Đông Đông Nam. Hồ sơ biên phòng ghi nhận các ngư dân Tàu này bất hợp tác và cho hay đây nhiều phần là tàu trinh sát giả dạng. Có thể cho rằng ngoài việc Formosa “vô tình” ồ ạt xả độc ra biển vào thời điểm cụ thể, thì những chiếc tàu Trung Quốc như thế cũng thực hiện nhiệm vụ thả các thùng độc chất dọc bờ biển không khác gì họ đã làm trên đảo Pagasa của Philippin. Thật thế, ngày 1-5, ngư dân vùng biển Quảng Bình, Quảng Trị cách bờ 20 hải lý cho biết lặn sâu dưới mặt biển 5m vẫn thấy hàng đàn cá lờ đờ nhiễm độc và chết dần. Nước biển thì loang màu đỏ nâu. Đến ngày 4-5, nước biển màu đỏ nâu này nổi rõ, xuất hiện dài đến 1,5km ở Bố Trạch Quảng Bình. Dân chúng hoảng sợ, các quan chức thì chết lặng với hiện tượng mới này, nhưng chẳng tìm được cách đối phó. Ông Lê Hữu Phước, Phó Chủ tịch UBND huyện Hải Lăng, (QT) lại bàng hoàng trước một hiện tượng lạ: “Cá chình hết sức khó bắt vì nó sống ở tầng nước sâu, trong kẽ san hô nhưng giờ phải ngoi lên mặt nước là chuyện hết sức lạ lùng”. Đồng thời ở Thừa Thiên Huế, cá nuôi nước biển cũng chết hàng loạt, bí ẩn. Phải chăng những thùng độc chất được đục thủng và cho chảy dần, thả dưới lòng biển tương tự như ở đảo Pagasa, đã bắt đầu có tác dụng, để chuẩn bị cho một cái gì kinh hoàng hơn đối với dân tộc? Thế nhưng, trước tất cả thảm họa khủng khiếp này của đất nước, tất cả tâm trạng rối bời này của đồng bào, tất cả âu lo kinh hoàng này của nhân dân, nhà cầm quyền Việt cộng vẫn tỏ ra nhiều dấu chỉ bưng bít thông tin về vụ việc, bao che cho thủ phạm đích thật, tiếp tục để cho môi trường ô nhiễm, hỗ trợ cho các nạn nhân kiểu mỵ dân và vô nghĩa. Điều đó đã khiến nhiều tổ chức trong nhân dân hết sức bất mãn. Chẳng hạn “Tăng đoàn Giáo hội PGVNTN nhất cực lực phản đối hành vi độc hại của Formosa, lên án sự vô trách nhiệm của nhà cầm quyền và yêu cầu nhà cầm quyền phải có hành động hiệu quả và kịp thời. Đòi hỏi nhà cầm quyền sớm xác định nguyên nhân và thủ phạm gây ra hiểm họa. Nhanh chóng có biện pháp xử lý môi trường, khắc phục thảm họa, giúp đỡ hữu hiệu để người dân khôi phục sản xuất. Truy cứu trách nhiệm đối với kẻ phạm pháp và có biện pháp chế tài thích đáng để ngăn ngừa những hiểm họa tương tự trong tương lai” (27-04-2016). Sự bất mãn của nhân dân còn thể hiện qua các cuộc biểu tình ngày 01, 08 rồi 15 mới đây. Nhưng thay vì lắng nghe, đối thoại, đàm phán với những chủ nhân của đất nước, đám đầy tớ đã dùng lũ tay sai gồm công an xã hội đen và thanh niên xung phong côn đồ để trấn áp cách tàn bạo, bất kể người già, phụ nữ và trẻ thơ. Những cuộc xuống đường trong ôn hòa, với đòi hỏi chính đáng cho toàn thể dân tộc (trong đó có bọn chỉ đạo và bọn thừa hành đàn áp) đã kết thúc trong máu, nước mắt và đồn giam giữ. Điều đó đã khiến cho nhiều luật sư đã phải xót đau lên tiếng (Thư ngỏ gởi lãnh đạo Tp. HCM ngày 09-05-2016): “…Điều chúng tôi và nhiều người dân phẫn nộ nhất là khi diễn ra 2 cuộc biểu tình vào ngày 1-5 và ngày 8-5-2016, các lực lượng Công an làm ngơ để nhiều người mặc y phục xanh mũ vải và y phục xanh mũ sắt cùng những người khác mặc thường phục trấn áp, bất bớ, đánh đập, gây thương tích cho người biểu tình. Những người này rõ ràng không phải là lực lượng công lực và thi hành công vụ theo luật. Chúng tôi cho rằng những người này hành động như những kẻ côn đồ, vô pháp, đánh người và bắt giữ người trái pháp luật, không thể chấp nhận trong một xã hội có pháp luật! Chúng tôi yêu cầu quý Ông làm rõ những kẻ hành động vô pháp này thuộc lực lượng nào, ai ra lệnh cho họ làm trái pháp luật? Đây có phải là âm mưu của nhóm người nào đó muốn vô hiệu hoá pháp luật ở TP. HCM? Chúng tôi đề nghị quý Ông chỉ đạo các cơ quan chức năng xử lý nghiêm những hành động sai trái theo đúng pháp luật”. Bên cạnh phản ứng đối đầu hung bạo với nhân dân của bộ máy cai trị, còn phải kể đến phản ứng dửng dưng vô cảm của gần 500 kẻ tự xưng là đại biểu của nhân dân, ăn cơm và hưởng lộc của nhân dân đến độ béo ú mỡ màng. Không một ai trong số họ (còn mang tư cách đại biểu cho đến cuộc bầu cử Quốc hội mới) đã lên tiếng về thảm họa, chất vấn phía hành pháp, thăm hỏi cử tri nạn nhân. Thế mà từ đây cho đến ngày chủ nhật 22-05 (ngày bầu cử), các đối tượng xấu, các thành phần phá hoại dân chủ… đang hoạt động ráo riết cho cái quốc hội vô tích sự, cho cái đám biểu tốn cơm dân này. Chịu sự giật dây của công an, đồng thời nhận tiền tài trợ của tổ chức khủng bố có tên đảng CSVN, các đối tượng phò đảng, đặc biệt là đám cầm đầu của cái gọi là “tổ dân phố”, “hội phụ nữ”, “đoàn TNXP”, đã và đang liên tục đến nhà mỗi người dân, dụ dỗ, xúi giục họ đi bỏ phiếu bầu ra thành viên của cái gọi là “quốc hội” và “hội đồng nhân dân các cấp”. Chúng tích cực tuyên truyền, rỉ tai người dân đi bầu cho đủ số lượng đông đảo nhất có thể. Thậm chí đội ngũ dư luận viên của chúng còn trơ trẽn lừa mị người dân rằng bầu cử là ngày hội của đất nước, và bịa đặt nên chuyện “bầu cử là nghĩa vụ công dân” (?!). Người dân Việt Nam do đó hãy tỉnh táo, sáng suốt, nâng cao cảnh giác trước mọi thủ đoạn lừa đảo, cưỡng ép và bạo lực của đảng VC và các đối tượng phò đảng, để không vô tình tiếp tay cho các hoạt động phá hoại dân chủ tự do của chúng. Chúng ta quyết không để bị xúi giục, lợi dụng, quyết không tham gia vào các trò hề dân chủ do đảng VC giật dây nhằm phục vụ ý đồ chính trị đen tối của chúng. Ý đồ đó, dã tâm đó, đến nay đã bộc lộ quá rõ ràng, ấy là phải đè đầu cưỡi cổ dân ta lâu hơn nữa. (theo Phạm Đoan Trang). Hãy tẩy chay cuộc bầu cử giả hiệu này!!! Ban
Biên Tập (số 243 ngày 15-5-2016) |