Mọi người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới, bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự lựa chọn của mình (Điều 19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982). (Everyone shall have the right to freedom of expression; this right shall include freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds, regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the form of art, or through any other media of his choice.)

Đại lễ kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long do Hà Nội tổ chức vừa chấm dứt và Cộng sản Việt Nam đã lãnh một bài học đích đáng từ trời lẫn người. Từ trời là chính cơn lụt lịch sử xảy ra tại 5 tỉnh miền Trung (Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế) trong chính giữa 10 ngày đại lễ. Từ người là phản ứng ứng dữ dội và đồng loạt từ trong ra tới ngoài nước, từ các nhà trí thức đến các nhà đối kháng, từ hạng thường dân đến hạng tu hành, từ giới ký giả đến giới nghệ sĩ… Tựu trung, có thể nói các phản ứng nhắm đến 4 điểm: 1- Những mục tiêu và ý nghĩa bị biến đổi; 2- Những chi tiêu hoang phí phù phiếm; 3- Những công trình chào mừng bôi bác lai căng; 3- Những ứng xử vô tâm bất nhẫn. Những mục tiêu và ý nghĩa bị biến đổi là chọn thời điểm trùng với lễ Quốc khánh của Tàu cộng, chẳng đề cao đúng và đủ tinh thần Lý Thái Tổ-Thăng Long, không phát huy các thành tựu nhân bản của tiên tổ, thực hiện những công trình phô trương vô bổ thay vì xây dựng hay cải tạo những cơ sở hạ tầng phục vụ dân sinh, lợi dụng đại lễ để bòn rút công quỹ, bóc lột nhân dân, tuyên truyền cho đảng và lãnh tụ... Những chi tiêu hoang phí, phù phiếm là đúc 100 trống đồng, 1000 tượng rồng, làm 1000 trống da, may 10.000 bộ y phục để chỉ mặc một buổi, dựng nhiều bộ phim tốn cả trăm tỷ, tổ chức 54 hoạt động chính với gần 300 buổi biểu diễn của các đoàn nghệ thuật nội lẫn ngoại, bắn pháo hoa tại 29 điểm (sau phải bỏ bớt vì áp lực công luận), diễn hành rầm rộ với hơn một vạn người… Những công trình chào mừng lai căng, bôi bác là tượng Lý Thái Tổ không có nét gì của dân Việt, là bộ phim “Lý Công Uẩn -Đường tới thành Thăng Long” hoàn toàn sai văn hóa và lịch sử Việt từ hình thức tới nội dung, là Con đường gốm sứ trông như một tác phẩm nghệ thuật dân gian hổ lốn và mới làm đã hư hỏng, là tim đồng đúc cho tượng Thánh Gióng và còn ngựa của ngài, là DVD Tình ca Ngàn năm Thăng LongHà Nội với một thứ Anh ngữ quái đản… Những ứng xử vô tâm bất nhẫn là tống tất cả trẻ em đường phố và dân oan khiếu kiện vào nhà tù mang tên “Trại bảo trợ xã hội” ở Ba Vì để làm đẹp mặt Thủ đô, là trình diễn ca nhạc kèm bắn pháo hoa nghệ thuật đêm bế mạc tại sân vận động Mỹ Đình dù 4 hôm trước đã có nhiều người mất mạng tại đó, là tiếp tục vui chơi tại Hà Nội, bỏ mặc bao đồng bào nạn nhân lũ lụt tại 5 tỉnh miền Trung, khiến cho 76 người thiệt mạng, đến khi cứu trợ họ thì chẳng ra gì… Lời Giáo sư Phạm Toàn sau đây (trả lời phỏng vấn của DCVOnline hôm 11-10-2010) có thể tóm tắt sự kết án của toàn dân đối với CS nhân đại lễ: “Một xã hội với bọn người bẩn thỉu không đáng cho mình nghĩ nữa. Tôi khinh họ đến mức có bảo chửi họ tôi cũng chẳng muốn chửi nữa cơ… Một nền văn hóa vớ vẩn, nói chỉ phí lời. Để cho họ tan đi thì thế hệ sau nó dựng lại”.

• Bài học mới nhất dành cho Việt cộng chính là bài học dành cho Trung cộng qua giải Nobel Hòa bình 2010 trao hôm 08-10 cho Giáo sư Lưu Hiểu Ba, một nhà tranh đấu kiên trì và kiệt xuất của dân tộc Trung Hoa hiện thụ án 11 năm tù.

Đang là một giáo sư tại Hoa Kỳ, cuối năm 1988 ông đã trở về nước để tham gia cuộc biểu tình tại Thiên An Môn cùng với các sinh viên, rồi thuyết phục họ giải tán ôn hòa để tránh một cuộc đàn áp đẫm máu của nhà cầm quyền CS (vốn đã xảy ra thực vào ngày 04-06-1989). Sau đó ông bị giam tù đến đầu năm 1991. Năm 2008, ông cùng thân hữu soạn thảo một văn kiện thời danh mang tên Linh bát Hiến chương (Hiến chương 08), theo mẫu Hiến chương 77 của Tiệp Khắc, nhằm kêu gọi dân chủ và đòi hỏi nhân quyền ở Trung Quốc. Thế là ông bị bắt lại và bị kết án 11 năm tù với tội danh “lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa” !?!

Đang khi thụ án như thế thì ông đã được trao giải thưởng Nobel Hòa bình. Giải thưởng này, ngay lập tức đã bị Cộng đảng Tầu bất bình và lên án dữ dội, như họ đã từng tìm cách ngăn chặn và hăm dọa Na Uy (nước trao giải) trước đó. Như đỉa phải vôi, nhà cầm quyền Bắc Kinh, qua Bộ Ngoại giao, trâng tráo tuyên bố rằng việc trao giải cho một phạm nhân như thế là đi ngược lại nguyên tắc của giải Nobel HB, gửi ra thông điệp sai trái cho toàn thế giới, phản lại mục tiêu của nhà sáng lập là thúc đẩy hòa bình giữa các dân tộc. Trung cộng còn quản chế tại gia bà Lưu Hà, vợ của ông và hoàn toàn ngăn chặn mọi thông tin về việc ông đoạt giải. Toàn những kiểu lập luận và lối hành xử rất… vô liêm sỉ mà chỉ cộng sản mới có nổi.

Thế nhưng giải này -vốn đã được hơn 100 học giả, luật sư, nhà đối kháng Trung Quốc cùng nhiều khôi nguyên Nobel HB như cựu tổng thống Tiệp Khắc Vaclav Havel, giám mục Nam Phi Desmond Tutu vận động cho- đã được sự tán đồng của toàn thế giới. Người soạn thảo Hiến chương 77 (tức ông Vaclav Havel) phát biểu: "Giáo sư Lưu Hiểu Ba là tiêu biểu cho xã hội công dân Trung Quốc, rất xứng đáng nhận được giải thưởng này. Và đó là lý do tôi đã cùng với bạn bè đề cử ông với Ủy ban Nobel". Ông Havel còn ca ngợi Ủy ban đã bất chấp các "lời đe dọa của Trung cộng". Đức Đạt Lai Lạt Ma, Nobel HB 1989, ngay khi nghe tin ông Lưu được trao giải, đã gởi thư chúc mừng kèm với lời “kêu gọi nhà cầm quyền Trung Quốc hãy trả tự do cho ông Lưu Hiểu Ba cùng các tù nhân lương tâm khác bị giam giữ chỉ vì bày tỏ tự do tư tưởng”. Tổng thống Hoa Kỳ Barak Obama, Nobel HB 2009, thì lập tức tuyên bố: “Tôi xin chào mừng quyết định của Ủy ban Nobel trao giải Nobel HB cho Ông Lưu Hiểu Ba… người đã hy sinh tự do bản thân cho những niềm tin của mình. Qua việc trao tặng giải cho ông Lưu, Ủy ban Nobel đã chọn người từng biện minh và là phát ngôn nhân can trường cho sự thăng tiến các giá trị hoàn vũ qua phương cách hòa bình và không bạo lực, kể cả việc ông đã ủng hộ cho dân chủ, nhân quyền và nguyên tắc pháp luật… Hơn 30 năm qua, Trung Quốc đã đạt được nhiều tiến bộ về cải cách kinh tế và nâng cao đời sống người dân của họ… Nhưng giải thưởng nầy nhắc nhở chúng ta rằng sự cải cách chính trị chưa có bước tiến bộ nào, và rằng nhân quyền căn bản của mọi người nam, nữ và trẻ em phải được tôn trọng. Thành thử chúng tôi kêu gọi chính phủ Trung Quốc phải trả tự do cho ông Liu càng sớm càng tốt.” Hội đồng Nhân quyền LHQ cũng lên tiếng yêu cầu Trung cộng hãy thả ông Lưu tức thì !

Nhận định về giải thưởng cao quý trao cho cây bút Trung Quốc hiện ngồi tù này, báo New York Times hôm 8-10 cũng đã viết: “Trao giải cho ông Lưu, Ủy ban Nobel đã đập lại một cách không nhầm lẫn các lãnh đạo độc đoán tại Bắc Kinh vào đúng thời điểm chính quyền này ngày càng không muốn dung túng bất đồng chính kiến từ trong nước… Chính sách ngoại giao nắm đấm đi cùng sức mạnh kinh tế đang lên của Trung Quốc đã gây ra khắp thế giới một thái độ khó chịu”. Giáo sư Joseph S. Nye, Đại học Harvard Hoa Kỳ, người từng đưa ra khái niệm thời danh “Quyền lực mềm” (Soft Power), trong một bài viết vẫn trên báo New York Times, cũng đồng quan điểm khi cho rằng “ngoại giao công dân” là điều khó cho các nền dân chủ nhưng còn khó hơn cho các thể chế độc đoán như Trung Quốc. Lý do là quyền lực mềm đến từ xã hội chứ không phải từ chính phủ. Vì thiếu quyền lực mềm nên hồ sơ nhân quyền của Trung Quốc, hệ thống chính trị, sức mạnh kinh tế và thế lực quân sự gia tăng của họ “vẫn tiếp tục ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của họ ở nước ngoài".

Thành ra có thể nói như ông Vũ Quốc Dụng, Tổng thư Ký Hiệp hội Nhân quyền Quốc tế, trụ sở tại Frankfurt Đức quốc, trong cuộc phỏng vấn của RFI hôm 09-10-2010, rằng sự kiện Ủy ban Nobel chọn ông Lưu mang 3 ý nghĩa lớn: Ý nghĩa thứ nhất là việc khẳng định nhân quyền có liên lạc mật thiết với hòa bình. Di chúc của cha đẻ giải này là ông Alfred Nobel có ghi rằng nhân quyền là điều kiện để xây dựng tình anh em giữa các quốc gia và dân tộc. Ủy ban Nobel tuyên bố quyết định trao giải cho ông Lưu Hiểu Ba “vì ông là người lâu nay đã tranh đấu bất bạo động cho những nhân quyền căn bản tại Trung Quốc là nơi mà các quyền tự do tiếp tục bị giới hạn”. Ủy ban này kêu gọi Trung Quốc cải thiện nhân quyền bên cạnh việc phát triển kinh tế. Ý nghĩa thứ hai là Giải Nobel HB năm nay về tay một thường dân mà lại đang ngồi tù, chứ không phải là quốc trưởng của một cường quốc như năm ngoái. Từ lâu nhiều người mong đợi rằng Giải Nobel HB chỉ nên được trao cho những ai đang thực sự dấn thân đấu tranh cho nhân quyền và hòa bình trong những điều kiện ngặt nghèo và nguy hiểm. Cho nên việc tặng giải cho ông Lưu Hiểu Ba, một trên 200 ứng viên trong đó có nhiều nhân vật rất nổi tiếng như thủ tướng Helmut Kohl của Đức, người đã thống nhất Đức quốc lẫn Âu Châu và chấm dứt Chiến tranh lạnh năm 1990, là một hành vi đáp ứng nguyện vọng vừa nói. Ý nghĩa thứ ba là Ủy ban Nobel đã không khuất phục trước sự đe dọa của nhà cầm quyền Trung cộng. Cách đây mấy tuần, Trung cộng đã khuyến cáo Ủy ban không nên trao giải cho ông Lưu cũng như cho bất cứ nhà đấu tranh TQ nào nếu không muốn quan hệ giữa Na UyTrung Quốc bị tổn thương nghiêm trọng (họ ám chỉ một hiệp ước kinh tế sắp được 2 nước ký kết với nhau). Lâu nay Trung cộng vẫn ỷ vào sức mạnh kinh tế để bịt miệng các quốc gia phương Tây muốn chỉ trích họ vi phạm nhân quyền. Nhưng lần này Trung cộng không ngờ rằng hành động gây áp lực thô bạo đối với một cơ chế độc lập như Ủy ban Nobel đã tạo tác dụng ngược.

Cùng với việc trao giải Nhân quyền châu Âu Sakharov cũng cho một nhà đấu tranh Trung Quốc là ông Hồ Giai (Hu Jia) năm 2008, những lời kêu gọi rất táo bạo gần đây cho dân chủ của Trung tướng Lưu Á Châu, con rể cố thủ tướng Lý Tiên Niệm, Chính ủy Học Viện Quốc phòng Trung cộng, và mới nhất là những phát biểu của thủ tướng Ôn Gia Bảo hô hào cho dân chủ, tự do và kêu gọi giới lãnh đạo Đảng Cộng Sản Trung Quốc nhanh chóng tiến hành cải cách chính trị, giải Nobel HB năm nay quả đã thổi bùng ngọn lửa tự do, nhân quyền trên khắp Hoa Lục, làm cho giới cầm quyền Trung cộng và tay sai của họ là Việt cộng hết sức run sợ, đang lúc gây phấn chấn cho phong trào dân chủ tại 2 nước này. Ngày tàn của chế độ cộng sản Trung Quốc đã gần, và nhất thiết sẽ kéo theo sự sụp đổ của chế độ cộng sản Việt Nam. Quốc tế nhắm vào tên chúa quỷ tất hạ được đứa tiểu yêu, bắn vào gã chủ tất đánh gục được thằng đầy tớ. Hỡi các lãnh đạo Ba Đình, liệu mà học bài học đó để sớm thống hối ăn năn mà trở về với Dân tộc!

Ban Biên Tập (số 109, ngày 15-10-2010)
-Nhấn vào Link này để "download" (save as) Bán nguyệt san TDNL ở dạng (format): .pdf, sẽ chậm (xin kiên nhẫn!), nếu bạn không sử dụng đường dây cao tốc Internet DSL, nhưng toàn bộ mỗi số báo 32 trang sẽ giữ dạng nguyên thủy, như là 1 file duy nhất: http://www.tdngonluan.com/pdf/TuDoNgonLuan_So109_15October2010.pdf
....................................................................................................

Chân    thành    cảm    tạ    qúy    vị    ghé    thăm    trang    nhà    website    Tự    Do    Thông    Tin    Ngôn    Luận    cho    toàn    dân    Việt Nam

Copyright © 2006 www.tdngonluan.com/Email: witness2005@gmail.com/Webmaster: legraphic@yahoo.com - All rights reserved.