“Mọi
người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp
nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới,
bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật,
hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự
lựa chọn của mình”
(Điều
19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc
biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982).
(Everyone
shall have the right to freedom of expression; this right shall include
freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds,
regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the
form of art, or through any other media of his choice.)
|
D I Ễ N Đ À N
Kính
thưa toàn thể bà con cô bác yêu chuộng tự do dân chủ trong và ngoài
nước!
Mặc dù phong trào dân chủ nơi quốc nội mới xuất hiện và còn non trẻ, lại được Đảng và nhà nước CSVN “chăm sóc” kỹ lưỡng từng ly từng tí một, thậm chí xung quanh tư gia của các nhà dân chủ đều được “Đảng ta” bố trí đám công an mật vụ ngày đêm rình mò theo dõi nhất cử nhất động của các nhà dân chủ, cộng thêm vào đó còn là trò nghe trộm điện thoại, bất kể là điện thoại cố định hay điện thoại di động để dò xét các hoạt động của các nhà dân chủ này. Tuy nhiên thì phong trào dân chủ vẫn đang lớn mạnh từng ngày và được rất nhiều người, bà con trong và ngoài nước, cộng đồng quốc tế đã lên tiếng ủng hộ mạnh mẽ bản “Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ 2006” của các nhà tranh đấu cho tự do dân chủ nơi quốc nội. Trong khi chúng tôi đang viết bài này thì đã có gần 600 người đủ mọi thành phần trong xã hội tại quốc nội đã mạnh dạn ký tên ủng hộ bản Tuyên ngôn, có hơn 20 nghìn người tại hải ngoại đã ký tên ủng hộ. Ngoài ra có nhiều nghị sỹ, dân biểu có tên tuổi ở các nước văn minh dân chủ như Úc, Mỹ…cũng đã lên tiếng ủng hộ cho bản Tuyên ngôn nói trên. Nhân dịp “Đảng ta” ra sức kêu gọi mời mọc năn nỉ toàn dân đóng góp ý kiến cho bản dự thảo báo cáo chính trị Đại hội X của Đảng để khoe mẽ với bàn dân thiên hạ rằng là “Đảng ta” bây giờ cũng “đổi mới” và “tiến bộ”, lần đầu tiên “Đảng ta” cho toàn dân thưởng thức món ăn “dân chủ độc đảng” mà “Đảng ta” đang độc quyền nắm giữ, nên đã xuất hiện thêm nhiều tiếng nói dân chủ thực sự trong giới trẻ Việt nam vốn lâu nay vẫn im hơi lặng tiếng và thờ ơ trước các vấn nạn của nước nhà. Có một gương mặt mới đó là sinh viên công nghệ thông tin Nguyễn Tiến Trung hiện đang du học tại Pháp đã lên tiếng góp ý cho “Đảng ta”, rồi đến nhà báo Phan Thế Hải, hoạ sỹ Phạm Minh Thành, cựu sỹ quan trung tá quân đội Trần Anh Kim, luật sư Nguyễn Văn Đài…cũng đã đều lên tiếng, cùng với sự lên tiếng của các nhân vật có tên tuổi khác như tiến sĩ kinh tế học Lê Đăng Doanh, giáo sư Phan Đình Diệu, nhà sử học Dương Trung Quốc, tiến sĩ luật học Cù Huy Hà Vũ…
Qua phần mở đầu dài dòng như trên, vì nó không thể nào ngắn được, hôm
nay, nhóm bạn trẻ yêu tự do dân chủ mới xin đi vào vấn đề chính muốn
chia sẻ cùng quí vị bà con cô bác. Đã có nhiều bài viết rất đầy đủ,
phân tích rất kỹ càng và sâu sắc mang tính triết lý, đó là bài: “Tại
sao có quá ít người dám tranh đấu” giáo sư Nguyễn Chính Kết viết tại
Sài gòn ngày 10-6-2005, bài “Bạo quyền không thể dập tắt được sức mạnh
của lương tri” cùa nhà báo Nguyễn Khắc Toàn ngày 10-4-2006, bài “Lời
minh định của Linh mục Nguyễn Văn Lý” ngày 16,17-4-2006, bài “Trả lời
phỏng vấn báo Đàn Chim Việt của LM Nguyễn Văn Lý” ngày 20-4-2006, bài
“Góp ý cho phong trào đấu tranh dành tự do, dân chủ đa nguyên” của tác
giả Nguyễn Hội, bài “Nhìn vào phong trào dân chủ Việt nam” của tác giả
Nguyễn Văn Hiệp ngày 10-5-2006, bài “Thư gửi các Bạn đang đấu tranh
cho tự do, dân chủ, đa nguyên” của giáo sư Nguyễn Chính Kết ngày 21-4-2006,
bài “Thư gửi các nhà dân chủ” của tác giả Việt Hoàng, “Thư của giáo
sư Nguyễn Chính Kết gửi ông Nguyễn Khắc Toàn”, “Thư của linh mục Nguyễn
Văn Lý và giáo sư Nguyễn Chính Kết gửi ông Nguyễn Khắc Toàn”... Đối với “Đảng ta” coi dân chủ là một thứ hàng “xa xỉ” ở Việt nam, chỉ có “Đảng ta” mới được quyền ngồi chễm trệ tự cho một mình một mâm cỗ để thưởng thức món hàng “xa xỉ” đó, do vậy mới có những thuật ngữ do “Đảng ta” phát ngôn ra như là “dân chủ tập trung”, “dân chủ cơ sở”, “dân chủ trong nội bộ”. “Đảng ta” cứ giữ khư khư cái món dân chủ “xa xỉ” đó mà không hề muốn ban phát cho dân chúng, mà có ban phát chăng đi nữa thì cũng chỉ là thứ dân chủ giả hiệu, loè bịp mà thôi. Cho nên, khi có một Phong trào dân chủ thực sự xuất hiện thì “Đảng ta” thấy đó như một cái gai trong mắt của Đảng, và muốn nhổ cái gai đó đi được chừng nào hay chừng đó. “Đảng ta” cũng đã áp dụng mọi chiêu thức hòng làm tan vỡ phong trào dân chủ còn non trẻ này theo cung cách mà “Đảng ta” vẫn làm từ xưa tới nay như “đập chết ngay từ khi còn trứng nước”, cô lập các nhà đấu tranh dân chủ, hành hung, khủng bố hòng làm lung lạc tinh thần, hăm doạ, đe doạ, bao vây kinh tế, giam hãm, bắt giam, bỏ tù, quản chế, sách nhiễu, cắt các phương tiện liên lạc, viết thư nặc danh để nhằm mục đích tung hoả mù gây hiểu nhầm giữa các nhà đấu tranh dân chủ, để gây kích động, chia rẽ nội bộ nghi ngờ lẫn nhau, gài bẫy, phân tán hòng làm suy yếu phong trào dân chủ. Sau đây là một số bằng chứng về những việc làm của “Đảng ta” đối với một số nhà dân chủ cũng như phong trào dân chủ trong nước trong thời gian vừa qua: 1.
Sự kiện thứ nhất: chắc mọi người còn nhớ cách đây không lâu
trên mạng Talawas có những bài viết qua lại giữa hai nhà đấu tranh cho
dân chủ đó là nhà văn Hoàng Tiến và tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, thực
hư thế nào hạ hồi sẽ phân giải. Thực chất cả hai nhà dân chủ trí thức
này bị mắc mưu của những kẻ muốn phá hoại phong trào dân chủ, những
kẻ giấu mặt này đã mạo danh của cả hai bên để viết thư bôi nhọ thanh
danh của hai ông Thanh Giang và Hoàng Tiến, rồi đêm đêm những kẻ này
bỏ trộm những bức thư nói trên vào hòm thư riêng của tư gia hai ông
cho nên gây ra sự hiểu nhầm không đáng có, gây nên sự bực tức lẫn nhau.
Sau khi những kẻ xấu bụng đã đạt được mục đích chia rẽ hai nhà dân chủ
thì họ lại tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa bằng cách tiếp tục chiến thuật
trên bỏ thư hơn nhiều hơn nữa nhằm kích động hai ông, để gây thêm mâu
thuẫn hơn nữa. Như thế tức là đạt được mục đích của kẻ xấu bụng: họ
thì sẽ vỗ tay cười trong khi hai nhà dân chủ thì xích mích.
3.
Sự kiện thứ ba: sự hiểu nhầm giữa các nhà dân chủ về các bản
Tuyên Ngôn Dân Chủ. Qua một số bài viết bạch hoá sự việc trên của nhà
báo Nguyễn Khắc Toàn, lời minh định của Linh mục Nguyễn Văn Lý thì chúng
ta cũng đã biết nguyên nhân của sự hiểu nhầm trên là do công an CSVN
gây ra, trong điều kiện mà mọi liên lạc giữa các nhà dân chủ rất khó
khăn và bị công an o ép, cô lập, phong toả, ngăn chặn đủ thứ như vậy.
Trong lúc các nhà dân chủ đang tham gia soạn thảo bản Tuyên ngôn dân
chủ thì tất cả mọi phương tiện liên lạc thông tin của họ đều bị nghe
trộm, theo dõi, kiểm soát, thậm chí là cả bị bắt giữ, câu lưu. Việc
đầu tiên xảy ra là khi anh Đỗ Nam Hải và anh Nguyễn Khắc Toàn bị bắt
giữ tại quán internet ở 51 phố Trần Xuân Soạn, Hà nội ngày 27-2-2006.
Sau đó anh Đỗ Nam Hải và giáo sư Trần Khuê trở về Sài gòn thì anh Đỗ
Nam Hải lại bị bắt giữ nhiều lần, máy vi tính của anh Hải thì bị công
an khám xét và niêm phong ngay tại nhà riêng. Cao điểm nhất là anh Hải
bị giữ tới hơn 38 tiếng đồng hồ tại công an quận Phú Nhuận, Sài gòn
để tra hỏi về việc soạn thảo bản Tuyên ngôn nói trên. Cuối cùng thì
bị công an CSVN đã trắng trợn tịch thu chiếc máy vi tính anh Hải đang
dùng để soạn thảo bản Tuyên ngôn tự do dân chủ 2006. Tiếp theo là vụ
anh Nguyễn Khắc Toàn bị bắt giữ hơn 3 tiếng đồng hồ tại công an phường
Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà nội ngày 7-4-2006 sau khi rời khỏi nhà
cụ Hoàng Minh Chính được ít phút, anh Toàn bị khám người, khám xe, bị
thẩm vấn nội dung cũng xoay quanh việc soạn thảo bản Tuyên ngôn trên.
Còn ở miền Nam và miền Trung, mọi sự liên lạc giữa giáo sư Trần Khuê
và linh mục Nguyễn Văn Lý cũng bị ngăn chặn, kiểm soát chặt chẽ, cho
nên giữa các nhà dân chủ nòng cốt tham gia soạn thảo bản Tuyên ngôn
không thể thường xuyên, liên tục bàn bạc được với nhau dù chỉ là qua
điện thoại về nội dung và những vẫn đề cụ thể khác, do đó không hiểu
đúng ý của nhau. Trong khi đó thì giáo sư Nguyễn Chính Kết cũng bị theo
dõi, bao vậy rất gắt gao.
Mới đây, trên trang nhất của tờ An ninh thế giới của “Đảng ta” số 552
ra ngày thứ bảy 13-5-2006 có đăng một bài của tác giả “bút nô” Bảo Sơn
với dòng chữ to tướng tô đen đậm, nhìn tối đen cả trang báo là: “HOA
KỲ PHẢN ĐỐI VÀ KHÔNG ỦNG HỘ BẤT CỨ HÀNH ĐỘNG, ÂM MƯU NÀO NHẰM GÂY BẤT
ỔN ĐỊNH Ở VIỆT NAM”. Nội dung của bài báo nói về buổi làm việc chiều
ngày 9-5-2006 giữa thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, Uỷ viên trung ương
Đảng CSVN, thứ trưởng Bộ công an, người được xếp thứ 66 trong danh sách
Uỷ viên chính thúc Ban chấp hành trung ương khoá X, với Ngài Michael
Marine, Đại sứ Hoa Kỳ tại Hà nội. Nội dung cụ thể của bài báo này thì
ai đọc trang 6 của tờ báo thì sẽ rõ. Tuy nhiên chỉ nhìn thấy cái dòng
chữ to đùng tô đen đậm ở trang nhất kia, ai cũng có thể hình dung ra
được là “Đảng ta” đang mượn danh Hoa Kỳ để hăm doạ ai đó theo kiểu “cáo
mượn oai hùm”, mà nói huỵch toẹt ra là “Đảng ta” muốn hăm doạ các phần
tử mà “Đảng ta” gán cho cái chữ là “phản động cấp tiến” hay là phong
trào dân chủ thì cũng vậy, chứ còn chống khủng bố ở Việt nam chỉ là
chuyện nhỏ, bởi vì Việt nam là một đất nước nhỏ bé, nhược tiểu, lại
không hề có một chút tiếng tăm gì trên trường quốc tế, có chút tiếng
tăm gì nổi tiếng thì cũng chẳng qua là một trong những nước nghèo nhất
thế giới, nhưng quốc nạn tham ô tham nhũng lại đứng đầu thế giới cùng
với một số vô vàn các xếp hạng vào loại đội sổ so với thế giới. Vậy
thì đám khủng bố quốc tế kia cần gì phải phí phạm súng ống đạn dược,
bom mìn lẫn nhân mạng để tổ chức gây khủng bố ở Việt nam, rồi thì cũng
không đạt được mục đích nào cả.“Đảng ta” hơi tự đề cao mình chỗ này,
lại còn lớn tiếng muốn truyền đạt kinh nghiệm phòng ngừa, đấu tranh
chống khủng bố cho siêu cường số 1 thế giới cả về quân sự lẫn kinh tế
là Hoa Kỳ, “Đảng ta” thật là kệch cỡm và nực cười hết chỗ nói!!! Cái
chiêu bài “chống khủng bố” được đưa ra trong cuộc gặp giữa “quí ông”
thứ trưởng với Ngài Đại sứ chỉ là trò loè bịp con nít. Đối với Hoa Kỳ
là một quốc gia dân chủ hùng mạnh, là ngọn cờ đi đầu chống khủng bố
trên phạm vi toàn cầu, họ thừa biết rằng ở đâu là trọng điểm của nạn
khủng bố quốc tế đang hoành hành hiện nay. Còn ở Việt nam dưới sự kìm
kẹp chặt chẽ của “Đảng ta” thì lấy đâu ra khủng bố, có chăng thì chính
“Đảng ta” đang khủng bố Nhân dân và toàn xã hội từ mấy mươi năm qua
kể từ khi “Đảng ta” tự nhảy lên cầm quyền. Tại sao “Đảng ta” không tập
trung sức lực vào mà đánh cho tan tành “lũ giặc nội xâm” đang ngày đêm
thao túng, lộng hành bòn rút, vơ vét công quỹ, tài sản quốc gia, tiền
bạc của nhân dân để làm giàu cá nhân, ăn trên ngồi chốc, hút xương máu
tuỷ của nhân dân, ăn chơi phè phỡn, sa đoạ, truỵ lạc, sống trong nhung
lụa trên nỗi thống khổ của đại bộ phận người dân nghèo cơ cực, lầm than,
một nắng hai sương. Nếu “Đảng ta” đánh tan được “lũ giặc nội xâm” kia
thì nhân dân sẽ cám ơn “Đảng ta” lắm lắm!!! Còn cái thứ “ổn định ở Việt
nam” chỉ là một thứ giả tạo được che đậy một cách kỹ lưỡng, có bài bản
và rất khéo léo. Chính cái “lũ giặc nội xâm” kia mới đang là kẻ hoành
hành gây mất ổn định ở Việt nam qua vụ án PMU18 nổi đình nổi đám nhất
từ trước tới nay mà chưa có vụ án nào qua mặt được. Làm sao có thể gọi
là “ổn định” được khi giới công nhân với đồng lương chết đói đã phải
vùng lên tổ chức đình công hàng loạt, còn nội bộ trong “Đảng ta” thì
đấu đá tranh giành quyền lực, một số vụ án tày đình như TC2-T4 thì bị
cho chìm xuồng, vụ tên Đặng Vương Hưng, phó tổng biên tập báo Công an
nhân dân, ăn chặn tiền xuất bản hai cuốn nhật ký Đặng Thuỳ Trâm và Nguyễn
Văn Thạc cũng bị cho chìm xuồng, còn người dân thấp cổ bé họng muốn
nói lên những nỗi bức xúc, oan khuất của mình thì lại bị “Đảng ta” sử
dụng đám tay sai công an chuyên chính để đe doạ, bịt miệng họ lại. Thử
hỏi thế thì làm sao gọi là “ổn định” cho được??? Chúng ta hãy lật ngược
lại vấn đề, tại sao ở một số các quốc gia có nền dân chủ đích thực như
Pháp, Thái Lan, Philipine, Nepal…vừa qua cũng đã xảy ra một số tình
hình bất ổn chính trị như giới sinh viên và công đoàn Pháp tổ chức biểu
tình rầm rộ phản đối đạo luật CPE của chính phủ Pháp, các đảng phái
đối lập tổ chức biểu tình rầm rộ phản đối thủ tướng Thaksin Shinawtra
khiến ông tỷ phú dollars này buộc phải từ chức, các đảng phái đối lập
cũng biểu tình đòi phế truất quyền của đương kim tổng thống Philipine,
rồi người dân Nepal biểu tình đòi nhà vua Nepal phải thiết lập một chế
độ dân chủ ở Nepal…Ơ hay thật đấy nhỉ, lạ quá ta, tại sao “quý ngài”
Hoa Kỳ lại không nhúng tay vào can thiệp để “phản đối và không ủng hộ
bất cứ hành động, âm mưu nào nhằm gây bất ổn định” ở các quốc gia dân
chủ nói trên nhỉ, ơ hơ, hay thật đấy!!!!! Bà con ta sẽ tự có câu trả
lời. Bài báo của tác giả “bút nô” Bảo Sơn cũng không nói lên sự thật
khi viết rằng: “…Vừa qua, ngài Đại sứ cũng đã đi đến một số tỉnh Tây
Nguyên, Tây Bắc…gặp một số người vượt biên trở về. Qua các buổi tiếp
xúc này, ngài Đại sứ thấy rằng, chính quyền địa phương các tỉnh đã không
hề có bất cứ một thành kiến nào đối với những người trở về, đồng thời
đã tạo điều kiện hết mức để họ tái hoà nhập cộng đồng. Ngài Đại sứ cũng
cho biết là chưa tìm thấy bằng chứng về việc chính quyền địa phương
gây áp lực để ép dân bỏ đạo…”. Quả thực thì chỉ cần đơn giản là nghe
đài RFA là cũng đủ có bằng chứng về việc ép dân bỏ đạo, mà có bằng chứng
thực tế lù lù chăng đi nữa thì chắc chắn “Đảng ta” cũng phải che đậy
và dấu nhẹm nó đi để không cho Ngài Đại sứ được thấy, bởi vì “Đảng ta”
đang trong giai đoạn nước rút vào WTO là Tổ chức thương mại thế giới
do siêu cường Hoa Kỳ cầm đầu. Còn về chuyện bản danh sách những người
đang bị giam về những lý do “tôn giáo, bất đồng chính kiến” mà Ngài
Đại sứ Hoa Kỳ trao cho “quí ông” thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, thì
“quí ông” này cũng chối phăng và trả lời một cách lấp liếm, xin trích
nguyên văn câu trả lời đăng trên bài báo: “một số người đang bị giam
giữ là do họ vi phạm pháp luật Việt nam với những tội danh cụ thể chứ
không có ai bị tù vì hoạt động tôn giáo hoặc vì những tội danh nào đó
không có trong Bộ luật Hình sự Việt nam. Nếu họ có thái độ chấp hành
tốt các quy định pháp luật của Việt nam thì không có lý do gì để giữ
họ ở trại giam. Việc họ được thả sớm hay muộn tuỳ thuộc vào thái độ
của họ…”. Sự thật như thế nào thì tất cả bà con yêu chuộng tự do dân
chủ của chúng ta đểu đã rõ, nếu chúng ta muốn biết chân tướng một cách
rõ ràng nhất thì hãy gặp các nhà dân chủ hàng đầu Việt nam là cụ Hoàng
Minh Chính, nhà dân chủ Nguyễn Khắc Toàn mới được trả tự do và đang
bị quản chế, Linh mục Nguyễn Văn Lý đã hơn ba lần bị giam cầm, họ sẽ
nói tỏ tường tất cả mọi việc! Còn nếu “quí ông” Nguyễn Văn Hưởng nói
rằng ở Việt nam không có tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị thì cụ
thể nhất là xin mời “quí ông” Nguyễn Văn Hưởng hãy tới gặp người thật
việc thật, nhân chứng sống đó là anh Nguyễn Khắc Toàn, tác giả của bài
viết “Chuyện về người tù
Trương Văn Sương, một Nelson Mandela của Việt nam!”.
Bản thân anh Nguyễn Khắc Toàn là tù nhân lương tâm bị nhà cầm quyền
CSVN giam cầm phi pháp hơn 4 năm qua từ tháng 1-2001 đến tháng 1-2006,
dưới chế độ xã hội chủ nghĩa của nhà nước CSVN. Anh Toàn là người đã
sống cùng với tất cả các tù nhân là người Thượng ở Tây Nguyên, ở bên
cạnh buồng giam ông Trương Văn Sương, và là bạn tù của tất cả những
người được anh nêu tên ra trong bài viết trên. Cho nên anh Nguyễn Khắc
Toàn rất rõ mọi chuyện mà nhà nước CSVN muốn bưng bít, che đậy đối với
thế giới bên ngoài. Ồ mà tại sao Ngài Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt nam, đại
diện cho một nền văn minh tự do dân chủ hàng đầu của siêu cường số 1
thế giới Hoa Kỳ tại Việt nam, lại không đến gặp và ủng hộ cho các nhà
dân chủ cũng như phong trào dân chủ còn non trẻ của Việt nam nhỉ, mà
lại đi gặp “quí ông” Nguyễn Văn Hưởng để làm gì??? Liệu rằng Ngài Đại
sứ Hoa Kỳ tại Việt nam có biết chính “quí ông” Nguyễn Văn Hưởng kia
đang là “chủ nhân ông” của các loại A, từ A17, A24, A42 đến A38…và tất
cả các loại trại giam, trại cải tạo tù chính trị, bất đồng chính kiến,
tù nhân tôn giáo suốt từ Nam ra Bắc ở Việt nam. Và cũng chính ông ta
là người đã ra lệnh cho các loại A nói trên chỉ đạo cho đám công an
chuyên chính giả danh côn đồ để hành hung, khủng bố, đe doạ tinh thần
của các nhà dân chủ Việt nam. Cụ thể là vụ đàn áp khủng bố tại tư gia
nhà riêng của cụ Hoàng Minh Chính khi cụ đi chữa bệnh từ Hoa kỳ trở
về, từ Sài gòn ra đến Hà nội, đến nay thậm chí lúc nào cũng có hàng
chục đám công an mật vụ ăn mặc thường phục, thay phiên nhau túc trực
ngồi núp bóng sau các bụi cây, quán cà phê để canh phòng mọi người ra
vào ngõ nhà cụ Chính tại ngõ 26 phố Lý Thường Kiệt, Hà nội suốt ngày
suốt đêm 24/24 giờ, để làm cái gì vậy? chắc “Đảng ta” e ngại cụ Chính,
một ông già tuổi đâ 87 tuổi đem bom đi khủng bố chăng? Không, chắc cụ
Chính chẳng còn hơi sức đâu làm việc đó trong khi tuổi đã cao, trong
mình lại mang nhiều bệnh tật do đã trải qua hàng chục năm trong thời
gian lao tù, có chăng “Đảng ta” chỉ muốn cô lập cụ Chính mà thôi. Lời kết của bài viết này là chúng ta hãy cảnh giác thật cao độ trước những âm mưu thâm độc, quỷ quyệt hòng làm chia rẽ, phân tán, suy yếu phong trào dân chủ của Việt nam trước những thế lực đen tối muốn kìm hãm bước tiến của dân tộc Việt nam theo kịp xu hướng dân chủ hoá toàn cầu của thời đại nhằm để bảo vệ những đặc lợi đặc quyền cá nhân xấu xa bỉ ổi và vô nhân. Chúng ta phải bỏ qua mọi hiềm tị cá nhân, đoàn kết tất cả mọi lực lượng, mọi yếu tố, cùng nhau góp sức để có thể xây dựng một phong trào dân chủ lớn mạnh, rồi một ngày kia sức mạnh của chân lý lẽ phải sẽ chiến thắng bạo quyền, chiến thắng sẽ thuộc về nhân dân yêu chuộng hoà bình, khát khao tự do dân chủ đúng như đầu đề của bài viết: “Bạo quyền không thể dập tắt được sức mạnh của lương tri” của nhà đấu tranh dân chủ Nguyễn Khắc Toàn! Mong rằng các nhà dân chủ của chúng ta luôn “chân cứng đá mềm” trong công cuộc đấu tranh đòi tự do dân chủ cho dân tộc Việt nam! Nhóm
bạn trẻ Tri Thức-Hải Hà. www.TDNgonLuan.com hoan nghênh ý kiến đóng góp của qúy vị độc giả. Xin email về: tdngonluan@yahoo.com hay type vào hộp Ý Kiến/Comment Box ở dưới đây và nhấn vào nút "Submit" để gởi đi. Trân trọng: Ý
KIẾN ĐỘC GIẢ: |